Thụy Vương khẽ rùng mình một cái.
Hắn ta đang ở trong Thọ Khang Cung, đến thăm hỏi Thái hậu.
Mấy ngày trước, Thái hậu bị nhiễm phong hàn, ho khan không dứt. Thụy Vương hay tin liền liên tục dâng tấu sớ khẩn cầu, mãi đến hôm nay mới được phép vào cung.
"Con à, hay là bệnh của ai gia đã lây sang con rồi?" Thái hậu dùng khăn tay che miệng, ho khan vài tiếng nặng nề, người hơi ngả về phía sau, sợ rằng sẽ khiến Thụy Vương cũng nhiễm bệnh.
Thái hậu năm nay tuy đã ngoài bốn mươi nhưng vẫn là một phụ nhân xinh đẹp. Chỉ nơi khóe mắt mới vương vài nếp nhăn cười nhỏ, giọng nói vô cùng dịu dàng.
Thụy Vương lấy lại tinh thần, cười lắc đầu: "Mẫu hậu, thân thể nhi tử cường tráng, sao có thể dễ dàng nhiễm bệnh như vậy được. Người đừng suy nghĩ nhiều, tĩnh dưỡng thân thể cho tốt mới là quan trọng. Nay niên quan* sắp đến, hậu cung lại không có Hoàng hậu, trên dưới đều trông cậy vào người lo liệu cả."
*Niên quan là cửa ải cuối năm, ý chỉ dịp Tết nhất bận rộn. Nhắc đến việc này, thần sắc Thái hậu trở nên nghiêm nghị hơn đôi chút. "Ai gia đã thăm dò vài lần, nhưng Hoàng đế vẫn nhất quyết không chịu lập Hậu. Con nói xem, rốt cuộc là nó thật sự không muốn, hay là..." Thụy Vương đáp: "Mẫu hậu, bất luận hoàng huynh nghĩ thế nào, chỉ cần hậu cung một ngày chưa lập Hậu, thì đại quyền vẫn nằm trong tay người, điều này có lợi cho người." Nhắc đến Cảnh Nguyên Đế, sắc mặt Thái hậu liền sa sầm. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065539/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.