Khi Tiền Khâm bị lôi ra khỏi Ngự Thiện Phòng, gã vẫn còn chưa hay biết về kết cục đang chờ đợi mình. Gã trân trân nhìn Ninh Hoành Nho, bản năng cảm thấy một mối nguy hiểm khôn cùng.
Tổng quản Ngự tiền là thân phận cao quý nhường nào, cớ sao lại đích thân đến Ngự Thiện Phòng?
Hoặc Càn Minh Điện đã xảy ra chuyện, hoặc bệ hạ có điều gì dặn dò. Dù là trường hợp nào đi chăng nữa, mấy tên thị vệ vừa xông vào Ngự Thiện Phòng cũng đủ chứng minh người đến không có ý tốt.
Tiền Khâm lắp bắp: "Ninh tổng quản, ngài, ngài sao lại đích thân đến đây?"
Ninh Hoành Nho mỉm cười: "Bệ hạ có lệnh, ta tự nhiên phải đến rồi."
Linh cảm chẳng lành trong lòng Tiền Khâm càng lúc càng dày đặc, nụ cười trên môi gã suýt không giữ nổi: "Nô tài đây, ngài gọi nô tài qua là được rồi, việc, việc này..." Gã ta liếc nhìn mấy tên thị vệ thô kệch đang giữ chặt mình, đôi mắt láo liên xoay chuyển.
"Áp giải gã." Ninh Hoành Nho ra lệnh. "Bảo tất cả những người còn lại trong Ngự Thiện Phòng ra ngoài."
Chẳng mấy chốc, khoảng đất trống trước Ngự Thiện Phòng đã chật kín thái giám, cung nữ, trên mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ bất an.
Chuyện xảy ra trước Càn Minh Điện vẫn chưa truyền đến Ngự Thiện Phòng, nhưng sự xuất hiện của vị Tổng quản Ninh đây lại khiến họ cảm thấy kính sợ.
Ninh Hoành Nho vỗ vỗ tay, vài tên thị vệ liền lôi Tiền Khâm bụng phệ, ú na ú nần đến. Hai cánh tay gã bị trói chặt ra sau lưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065535/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.