La Nhất Hải nghĩ, quả nhiên tình cảm giữa em ấy và La Tiểu Hồ tốt hơn một chút.
Nhạc Nguy Nhiên vẫn là Nhạc Nguy Nhiên lạnh băng băng chẳng mấy thích anh, hiện tại lại nắm trong tay mạch máu kinh tế của xưởng đường La gia. La Nhất Hải không biết nên xưng hô với cậu như thế nào. Gọi là Nguy Nhiên á, sợ người ta cảm thấy quá thân cận hoặc nghi là muốn thấy sang bắt quàng làm họ; nếu gọi là Sếp Nhạc, thì lại cảm thấy liệu rằng có quá xa cách không, dù sao cũng đã ở cùng dưới một mái nhà sớm chiều chung sống trong tám năm trời.
Nhạc Nguy Nhiên lại chẳng xoắn xuýt như anh, cậu gọi “Anh La”. Dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, “Dây chuyền sản xuất của xưởng đường bỏ cũ thay mới toàn bộ, tất cả nhân viên cho ký lại hợp đồng lao động, trước khi nhậm chức sẽ đào tạo cộng thử việc từ ba đến sáu tháng, sau khi thử việc sẽ phân về bộ phận và chức vị thích hợp, sát hạch không thông qua sẽ bị xa thải ngay tức khắc – Người nào không đồng ý, có thể bồi thường hợp đồng lập tức rời đi.”
La Nhất Hải sốt ruột, hỏi, “Có thể không xa thải không?”
Nhân viên trong xưởng đường tuổi tác hơi lớn, đều là những người có tuổi theo La phụ có chừng 20 năm, đã làm công tác nguyên liệu làm đường cả một đời, ngoại trừ việc này còn biết làm gì nữa chứ? Có già có trẻ, ngộ nhỡ bị xa thải thì dựa vào gì mà sống đây?
Gương mặt lạnh như tiền của Nhạc Nguy Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dua-con-nha-ho-la/29519/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.