La Nhất Hải giúp cô đẩy xe nôi, hai người tìm quán cà phê để ngồi, nhìn đứa bé trai trong lòng cô, anh hỏi nhiêu tuổi rồi. Tống Văn Vũ nói chưa đến một tuổi, quậy gần chết.
Đứa bé trai bụ bẫm, ngậm núm vú giả, tò mò nhìn La Nhất Hải không dời mắt. Tống Văn Vũ ngồi xuống lấy hơi, sửa sang lại quần áo bị đứa con kéo rối, gọi ly đồ uống lạnh, một hơi uống hơn phân nửa, cười hỏi La Nhất Hải, “Ài, có phải là em mập hơn trước nhiều rồi không?”
Chưa đợi La Nhất Hải trả lời, cô đã tự nói, “Cũng là vì thằng nhóc con này nè, quần áo của em đều tăng thêm hai số!”
Tống Văn Vũ quả thực không còn thon thả như ngày xưa. Lúc yêu đương cô buộc tóc đuôi ngựa, bây giờ tóc có thể cố gắng buộc được một chút, còn bị con trai kéo đến rối bù cả lên; quần áo vừa nhìn đã biết là kiểu rộng rãi thoải mái tiện lợi, không trang điểm, mặt và cổ đầy mồ hôi; trong cái túi mẹ bỉm sữa nặng trình trịch, cô lục trái lục phải moi ra một bịch khăn ướt trẻ em, rồi cô lau tay cho con và cho mình.
Nhưng toàn thân cô tràn đầy ánh sáng hạnh phúc và thỏa mãn.
La Nhất Hải cười, khe khẽ hỏi cô, “Bây giờ em hẳn là tốt lắm nhỉ?”
Tống Văn Vũ chỉ gật đầu một cái, nhẹ nhàng nhưng kiên định, lại hỏi ngược lại anh, “Anh thì sao? Mấy năm nay thế nào?”
Tuy xảy ra không ít chuyện nhưng La Nhất Hải nghĩ nghĩ, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dua-con-nha-ho-la/2848591/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.