Chạng vạng, La Nhị Hà tới đưa cơm, La Tiểu Hồ trở về đổi cho La Tam Giang. La Nhất Hải hỏi cô sao lại đến, đứa bé thì thế nào? La Nhị Hà nói thích chơi với Tam Giang lắm, cứ thích cậu ba của nó cơ.
La Nhất Hải vừa dở gà mèn vừa cười, “Cậu ba của con bé hồi nhỏ cũng y chang như nó – Chà, thịt bò hầm.”
La Nhị Hà im lặng nhìn anh của cô ăn cơm, còn không quên hỏi cô với chồng sao rồi. Cô nói tốt lắm, La Nhất Hải nói, “Đừng gạt anh của em, tốt lắm mà có thể để em đưa con chạy đến bệnh viện sao? Nhà chồng nhiều người thế cũng chẳng thể trông giúp vài bữa? Em chính là tính cách quá mềm yếu, lúc nên kiên cường thì phải kiên cường, nhà cũng là của em mà, sợ cái gì –”
La Nhị Hà thấp giọng hỏi, “Anh, em, em có phải là khiến anh thất vọng lắm không?”
La Nhất Hải đặt muỗng ăn canh xuống, kinh ngạc nói, “Nói cái gì thế hả?”
La Nhị Hà cúi đầu, nhìn hai tay đan nhau của mình, chậm rãi nói, “Sau khi mẹ chúng ta không còn nữa, việc trong nhà ba không gánh được, đều là anh làm, em là chị của mấy đứa, nhưng lại chẳng giúp được anh thêm chút gì.”
“Ngày trước ai cũng khen con gái nhà La gia có công việc tốt, còn viết cả sách. Nhưng kết hôn sinh con xong, bản thân có gia đình, nhưng công việc không có, sách cũng không còn viết, cuộc sống trôi qua chẳng tốt đẹp gì. Làm vợ làm mẹ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dua-con-nha-ho-la/2848563/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.