Mít Đặc làm thơ
Mít Đặc không thành công trong hội hoạ nên chú quyết định sẽ trở thành thi sĩ. Chú có quen một nhà thơ ở phố Hoa Lan. Tên thật anh ta là Bi nhưng vì tất cả các thi sĩ thường ưa những cái tên đẹp đẽ cho nên từ khi anh ta làm thơ, Bi lấy tên là Hoa Giấy.
Một hôm Mít Đặc đến tìm Hoa Giấy và nói :
- Hoa Giấy ạ, cậu dạy mình học làm thơ đi, mình cũng muốn trở thành thi sĩ.
- Nhưng cậu có khiếu làm thơ không? – Hoa Giấy hỏi.
- Dĩ nhiên là có. Tớ rất có năng khiếu. – Mít Đặc đáp.
- Mình sẽ thử xem sao. Cậu có biết thế nào là vần thơ không?
- Không. Vần thơ là cái gì?
- Khi nào hai từ có tận cùng như nhau thì gọi là ăn vần. – Hoa Giấy giải thích – Ví dụ: vịt với thịt, cáo với gáo. Cậu hiểu chưa?
- Hiểu rồi.
- Cậu tìm cho mình một từ vần với bé.
- Choé. – Mít Đặc đáp.
- Vần gì như thế: bé – choé? Hai từ chẳng có vần gì cả.
- Tại sao? Cả hai từ tận cùng bằng chữ e mà.
- Thôi đi, phải làm sao cho các từ nó y hệt nhau và ăn khớp cơ. Này nhé: mèo – trèo, chậu – nhậu, bếp – nếp.
- Mình hiểu rồi! Mèo – trèo, chậu – nhậu, bếp – nếp. Chà, thật là kỳ diệu! Ha-ha-ha!
- Cậu tìm cho mình một từ vần với thương nhân. – Hoa Giấy nói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-cuoc-phieu-luu-cua-mit-dac-va-cac-ban/2251006/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.