Một ngày mới bắt đầu, Gia Hạo với bộ dạng tươi không cần tưới mà bước vào quán. Như thường ngày, cậu vẫn tự sắp xếp được công việc của bản thân mà không cần ai nhắc nhở.
Đến lúc gặp được Loáng Em, nó đưa mắt nhìn một cái đã nhận ra điều gì đó mới mẻ.
Con bé đánh nhẹ vào bờ vai của Gia Hạo rồi phá lên cười trêu chọc.
- Á.... cái gì trên cổ của mày vậy! Bị chó cắn hay gì?
Gia Hạo ngượng ngùng đến đỏ cả mặt, cậu vừa chúm chím cười, vừa dùng tay che đi vết đỏ như son trên cổ. Nó được gọi là dấu ấn độc quyền, là dư âm của một đêm hạnh phúc cùng ai đó mà chẳng phải Đức Duy.
...
Hôm nay trời nóng gắt, cả mặt đường cứ như đang bốc hơi lên hừng hực. Oi ả khó chịu.
Mặc dù thời tiết có như vậy, nhưng không có nghĩa là quán cơm sẽ vắng khách.
Một mình Gia Hạo vật vã càng làm cậu bức bối thêm. Nhưng bù lại, những vị khách đến ăn cơm toàn khách quen nên cứ không ngừng buông chuyện giải tỏa sự mệt mỏi.
Rồi vô tình bị vài người để ý mà reo lên.
- Ai da...! Gia Hạo nhà ta nay có người yêu rồi hả?
- Gì? Chắc cũng thằng thứ một trăm rồi đó!
- Có dấu trên cổ còn đậm quá kìa! Chắc đêm qua bạo dữ lắm nè!
Và thế là, một loạt hành động lẫn biểu cảm thẹn thùng diện ra bởi Gia Hạo. Nhưng rồi cậu cũng lơ đi mà chẳng khoanh phui gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-con-mua-cuoi-mua/2930071/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.