Và rồi...
Một cái nắm tay của Đức Duy, giữ lấy đôi tay của Gia Hạo lại. Cậu cứ như pho tượng đá mà đứng hình, cả con tim bây giờ cũng như ngừng đập, hồn vía hoàn toàn không còn trong thể xác.
Hàng loạt suy nghỉ nhảy liên tục trong đầu.
" Thôi xong rồi!"
" Kiểu này Đức Duy sẽ nghỉ gì về mình đây?"
" Sao mình có thể giở trò biến thái này chứ!"
Nhưng hoàn toàn trái ngược lại với những gì Gia Hạo suy nghỉ.
Đức Hòa cố gượng mở to một bên mắt, môi hé cười mãn nguyện.
- Anh Hạo chậm tay thật đó!
- Hả? Gì chứ?
Vẫn chưa kịp hết ngạc nhiên, một cái chạm môi từ Đức Duy dành cho cậu đã inh sâu. Có chút hôi nồng mùi bia, những đổi lại là vị ngọt từ đầu lưỡi của thằng nhóc.
Đức Duy càng gượng ngồi dậy, cậu ôm chặt lấy Gia Hạo rồi đè xuống. Lúc này, hắn đã hoàn toàn ngồi trên người cậu.
- Lúc nãy anh muốn làm gì em hả? Có phải anh muốn nó không?
- Cái...cái gì!
Một nụ cười hư hỏng hiện ra. Từ trước đến nay, tuy Gia Hạo mang danh là trai hư, nhưng chưa từng rơi vào hoàn cảnh bị động thế này.
Đức Duy thì hay rồi, mượn hơi men say mà hành động. Hắn cầm lấy tay của Gia Hạo, mạnh dạn đưa vào trong quần mình.
- Anh muốn nó đúng không?
Đã bạo đến mức này rồi sao?
Thế thì, lão Gia Hạo đây cũng không ngần ngại gì nữa. Dù gì cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-con-mua-cuoi-mua/2930067/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.