ỦNG HỘ TRUYỆN CỦA MÌNH NHA BÀ CON!
NẾU THÍCH, XIN ''ĐỀ CỬ''. CHÂN THÀNH CẢM ƠN!:D
===============
Mặt trời cứ thế tỏa sáng từ năm này qua năm khác, giống như nhịp thở đều đặn của cái thành phố hơn triệu dân, hết năm này qua năm khác, thành phố thay đổi dần diện mạo của nó, từ một thành phố cổ kính, bị chiến tranh tàn phá vào những năm cuối thế kỉ hai mươi cho đến những năm đầu của thế kỉ hai mươi mốt đã vươn mình trở thành trung tâm chính trị văn hóa kinh tế lớn của cả nước, thật là một bước chuyển biến mạnh mẽ và đáng ngưỡng mộ.
Việt đang ngồi trên chiếc giường thân yêu của mình, gia đình anh đã sống ở đây hơn năm mươi năm, bố mẹ anh đã từng chứng kiến biết bao thăng trầm cũng như những bước chuyển mình vượt bậc của SàiGòn, anh đang tự hỏi tại sao mình lại không bắt chước giống Sài Gòn chứ, tại sao mình không biến đổi bản thân mình chứ.
Mày đang theo đuổi một cô gái xinh đẹp đấy, cũng phải làm gì cho xứng với người ta chứ.
- Con tỉnh rồi à? – Mẹ anh (Bà Ái) đang đứng trước cửa phòng, trên tay bà là dĩa trứng ốp la bà đã chuẩn bị từ hồi sáng, nhưng mãi đến trưa Việt mới thấy dĩa trứng chiên đó.
- Mẹ! Con cần làm gì để thay đổi bản thân hả mẹ? – Anh hỏi mẹ mình.
Câu hỏi này tự dưng bộc phát và được hỏi một cách quá đột ngột khiến mẹ anh cũng chỉ biết há hốc mồm mà ú ớ.
- Thay đổi cái gì, còn nói rõ cho mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-con-buom-dem-the-moths/37893/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.