Trong con hẻm số mười sáu trên đường Võ Văn Tần có một ngôi nhà với hàng rào chung quanh là một loạt các bức tường được sơn màu xanh nước biển, cổng sắt cao kiên cố và được gia công một cách vững chắc nhất có thể, hơn nữa, nhằm đảm bảo an toàn tuyệt đối cho ngôi nhà, chủ nhà còn đặc biệt ưu ái cho hẳn một con chó béc-giê canh gác, con chó này có bộ lông màu vàng bơ đậu phộng xen lẫn một vài sọc dài đen than chì trên tấm thân của chú, nó đang nằm ngủ trên nền nhà lãnh lẽo, chốc chốc lại vểnh tai lên nghe ngóng xung quanh. Con chó nằm co ro ở một góc nhà, đôi mắt nó nhắm hờ và trong đối mắt ấy phản chiếu cảnh vật buổi sớm mai, trong đó có hình ảnh của một lão trung niên bụng phệ với bộ ria rậm rạp.
Con chó thức giấc, dường như nó nhận ra người chủ của căn nhà, đoạn nó nghoe nguẩy cái đuôi xấu xí của mình, đồng thời lưỡi thè ra khỏi miệng, kêu những tiếng kêu ư hử the thé với ông chủ.
- Ngủ ngon chứ mi-lu, coi tao có cái gì cho mày này!
Lão đang cầm trên tay một bọc nhựa đựng đầy một hỗn hợp nào xương gà, heo hay thậm chí có hẳn một khúc xương bò to và dài gấp đôi cái chày giã gạo cũng nằm trong đó.
Con chó thấy vậy liền lắc đuôi mạnh hơn nữa, chú ta dường như không còn cảm thấy buồn ngủ gì, mà phi thẳng một mạch đến chỗ lão, mũi thở phì phò và hít hà thứ mùi thơm tanh tưởi từ cái bọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-con-buom-dem-the-moths/37881/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.