*** Truyện đã dần đến hồi kết T-T ***
Hành lang bệnh viện lạnh ngắt, sàn được lót bằng thứ ngạch trắng đục và đầy chi chít những vết trầy xước do dép guốc gây ra. Hành lang mờ mờ ảo ảo, ẩn hiện dưới ánh đèn chớp tắt, nhấp nháy không ngừng nghỉ; một chùm đèn nằm gần cuối con đường dẫn vào căn phòng với hai cánh cửa sắt đóng chặt đang nhấp nháy, chút lại sáng, rồi sau đó lại tắt, chập chờn khiến những người đứng dưới thấp thỏm lo sợ, họ không biết khi nào nó sẽ phát nổ.
Hai bên tường treo một loạt bức tranh màu thể hiện những phần bên trong cơ thể con người trông rất đáng sợ. Có thằng bé cao chưa đến một mét với tay, chỉ ngay vào bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể người đàn ông.
- Cái này trông giống của con - Thằng bé ngây ngô nói với mẹ nó; một người phụ nữ trông khá trẻ, tóc uốn lượn thành từng lọn xoắn tít.
Bà này, sau khi biết thằng bé nói gì, liền đùng đùng nổi giận. Bà ta lôi xềnh xệch nó vào một góc, rồi nói luyên thuyên gì đó khiến mặt mũi thằng nhỏ lấm la lấm lét.
Một bà cụ già, ngồi trên chiếc xe lăn đi ngang qua căn phòng có tấm bảng ghi hai chữ CấpCứu to như tấm băng rôn cổ động mà Việt, bà chủ nhà, Toản cùng vài người hàng xóm hiếu kì đang ngồi phía trước. Chiếc xe lăn của bà cụ được một cô y tá tướng đô con đẩy ở phía sau. Bà cụ tỏ vẻ nhiều chuyện, quay về phía sau lưng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-con-buom-dem-the-moths/2014206/chuong-24-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.