Ngọc Nhi đang đi lang thang ở hành lang thì có một bóng người lướt nhanh qua minh. Nhỏ nheo mắt lại ngó xung quanh, đâu có ai nhỉ! Rồi nhỏ bước tiếp. Lại một lần nữa có bóng người đi lướt qua nhỏ, nhỏ cảnh giác đưa tay về tư thế phòng bị rồi bước lên phía trước.
"Ai đấy, còn không mau ra đây?" Nhỏ hét lên nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng.
Cộp...cộp...cộp...
Tiếng bước chân của một bóng người vang lên, nhỏ lấp vào một góc.
''Hừ dám dọa Ngọc Nhi này hả?" Ngọc Nhi hét lên tung một chiêu karate đạp thẳng vào ngực người đối diện rồi phủi bụi ở tay.
Bóng người đó là một chàng trai với ngũ quan đẹp hơn người, Dĩ Quân ôm ngực tức giận nhìn nhỏ, từ miệng trào ra một ít máu.
"Cô, cô là ai hả?" Dĩ Quân tức giận đứng dậy quát.
Ngọc Nhi giật mình nhìn xung quanh không thấy ai mới phát hiện là anh ta đang hỏi mình. Ngọc Nhi bước lên phía trước khoanh tay lại.
"Tôi là ai thì liên quan đến anh?" Ngọc Nhi nhếch môi nói.
"Sao cô lại đánh tôi? Tôi và cô có thù chuốc oán gì hả?!"
Ngọc Nhi gãi chóp mũi ra vẻ bối rối:
"Tôi...tôi tưởng anh là tên cướp sắc nên..."
"Nhìn mặt mũi tôi thế này giống cướp sắc lắm hả!"
"Ai bảo anh cứ thập thò, lúc tôi hỏi sao anh không trả lời?" Ngọc Nhi gân cổ lên cãi.
"Đấy là tại tôi tưởng cô là giáo viên nên mới không lên tiếng."
"W.H,A.T.!!! Nhìn mặt tôi già vậy sao? Nè anh có tin tôi cho anh một phát bay luôn xuống sân trường không hả!!!???" Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-nang-xinh-dep/70144/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.