Chung Mộng Phàm một đêm chưa về, trong lòng Chung Ý Tư vô cùng sốt ruột, kẻ họ Trương ở bên cạnh an ủi cô "Phàm Phàm đã là người trưởng thành rồi, không có gì đâu."
"Đã qua hai mươi bốn giờ, chúng ta có thể báo cảnh sát không?" Bất an trong lòng Chung Ý Tư không biến mất, ngược lại càng thêm mạnh mẽ "Không phải con bé đi theo anh sao? Chúng ta ly hôn lâu như vậy, con bé đi theo tôi cũng không xảy ra việc gì, sao mới đi với anh một lần đã mất tích?"
"Phải, phải, phải" kẻ họ Trương cúi đầu nghe lời chỉ trích "Nó trở về tìm con bé nhà họ Mạnh, tôi có thể cản được sao?"
"Đó không phải Mạnh Đình sao? Con bé kia không ở cùng con gái chúng ta." Chung Ý Tư tinh mắt, đứng bên cửa sổ trông thấy cô gái vừa đạp xe đi ngang qua dưới lầu "Này, Mạnh Đình, cháu có nhìn thấy Chung Mộng Phàm không?"
Cô gái mặc đồng phục màu trắng ngẩng đầu, diện mạo ngọt ngào sạch sẽ khiến người ta đố kỵ "Dì, hôm qua Phàm Phàm đi quán bar với bạn, cháu ở nhà ôn bài không có đi, cậu ấy còn chưa trở lại ạ?"
"Anh nói xem đứa nhỏ kia giống ai? Ôi chao, mới tí tuổi đã ngâm mình trong quán bar cả đêm không về." Chung Ý Tư ngồi trong xe oán giận kẻ họ Trương "Sớm biết nó thế này, tôi đã không sinh nó ra rồi."
Kẻ họ Trương cười "Sinh cũng đã sinh, còn có thể có biện pháp gì?"
"Nếu tôi có thể chọn, nhất định phải đổi đứa con gái khác, đứa nhỏ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-gai-o-benh-vien-tam-than/224803/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.