Trans: Gỏi Cuốn
Beta: Nguyệt Nguyệt
Hoắc Cẩn Hành đưa người ở trước cửa phòng của bà đi, cũng không để lại một câu xin lỗi.
Diệp Linh Ngân nhắm mắt theo đuôi anh, im lặng, ngay cả tiếng bước chân cũng rất nhẹ.
Người đi ở phía trước đột nhiên dừng bước, Diệp Linh Ngân suýt chút nữa đâm phải, vội vàng lùi lại một bước.
Đột nhiên nghe anh chỉ bảo: “Sau này đừng ngốc đứng trước cửa nữa.”
Từ lần đầu tiên cô đến nhà họ Hoắc, bà cụ đã không thích cô, đương nhiên sẽ không ra vẻ hòa nhã với cô. Nể mặt Hoắc Cẩn Hành, bà cụ sẽ không làm quá mức, hôm nay châm chọc bảo cô đứng ngoài cửa, đơn giản là muốn nhân cơ hội mỉa mai này vạch rõ thân phận với cô.
“Cũng không lạnh lắm.” Diệp Linh Ngân lắc đầu, hai tay nâng khăn quàng cổ màu hồng che mặt lại.
Hoắc Cẩn Hành nâng mắt lên nhìn rõ mặt của cô.
Gò má trắng nõn ửng đỏ một lớp nhàn nhạt, giống như bị gió lạnh thổi qua, màu sắc chớp mũi càng thêm rõ rệt.
Trước kia lạnh thì làm nũng, hôm nay thực sự đóng băng cũng không chịu thừa nhận.
“Nếu như sau này bà ấy có gọi em qua lần nữa để nói những chuyện này, không cần phải để ý.”
“Anh không muốn em kết hôn sao?” Diệp Linh Ngân trực tiếp hỏi.
Hoắc Cẩn Hành trả lời cũng rất thành thật: “Từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến việc kết hôn cho em.”
Ý của những lời này là, nếu như cô tự nguyện thì có thể đúng không?
Trong lúc nhất thời, Diệp Linh Ngân đoán không ra ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/996298/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.