Diệp Linh Ngân thoát hiểm, tiếp theo phải xử lý người khởi xướng.
Đêm đó việc bắn súng xảy ra, người nhà họ Hoắc muốn giữ mặt mũi nên không nói ra ngoài, chỉ nhốt Hoắc Trầm Dục ở trong phòng chờ xử trí.
Hai chân của Hoắc Trầm Dục không thể đi được, muốn nhốt anh ta đơn giản hơn so với người bình thường, chỉ cần cố định xe lăn.
Cửa phòng mở ra lại có người đưa cơm đi vào.
Đối với việc ăn cơm, Hoắc Trầm Dục cũng không kháng cự, mỗi ngày ăn uống ngon lành, ở trong phòng rất vui vẻ.
Nghe nói con nhóc thối kia sắp chết.
Xứng đáng.
Viên đạn không có mắt, cô vậy mà ngu xuẩn đến mức dùng cơ thể của mình đi chắn.
Hoắc Trầm Dục vui vẻ thoải mái xách ấm trà lên rót, nhìn dòng nước rót vào trong ly, từng ly chứa đầy b ắn ra ngoài.
Sàn nhà đột nhiên có một ánh sáng chiếu đến, Hoắc Trầm Dục quay đầu nhìn lại, thân ảnh cao lớn xuất hiện ở cửa.
Là em trai tốt của anh ta.
"Cô ta đã chết?" Hoắc Trầm Dục cũng không cảm thấy mình làm gì sai, ngữ khí vô cùng tùy ý giống như đơn giản là đang hỏi đối phương hôm nay ăn cơm hay chưa.
Giây tiếp theo…
Chỉ nghe hai tiếng "bốp", ấm trà rơi xuống mặt đất, ấm nước ném ra ngoài, nước trà đổ ra đất.
Cổ của Hoắc Trầm Dục bị một bàn tay bóp chặt, cái gáy để trên xe lăn, đôi tay không ngừng giãy giụa muốn đẩy người ra. Nhưng lực đạo bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/2512042/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.