Ngay lúc cô nhàm chán thất thần, cánh tay bỗng nhiên bị đâm một cái, hạt dưa đã được bóc bị nhét vào lòng bàn tay. Ánh mắt Diệp Linh Ngân sáng lên.
Cô lén nhìn, người đàn ông bên cạnh đang đ ĩnh đạc nói chuyện với một người trưởng bối không biết là chi nào.
Diệp Linh Ngân cố gắng nghẹn lại, không để mình cười ra tiếng, ném từng hạt dưa vào trong miệng mình.
Không biết bọn họ nói đến cái gì lục tục đứng lên, Diệp Linh Ngân chán nản ngẩng đầu, nhìn trái nhìn phải, tầm mắt dừng lại ở trên người Hoắc Trầm Dục, đồng tử chợt phóng đại.
Nháy mắt thấy Hoắc Trầm Dục giơ súng lên, cô giống như bình thường chủ động ôm lấy Hoắc Cẩn Hành.
Thời khắc viên đạn bắn vào cơ thể, âm thanh ồn ào bên tai đều biến mất vài giây.
Mơ hồ nghe thấy âm thanh quen thuộc gọi tên cô, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp nhăn lại, Diệp Linh Ngân nỗ lực mở mắt ra, trên mặt người đàn ông lộ ra sự kinh hoàng cùng hoảng sợ cô chưa từng thấy.
Diệp Linh Ngân nghĩ nhất định là vì quá đau nên sinh ra ảo giác, người đàn ông bất luận gặp chuyện gì đều ổn trọng như núi làm sao sẽ sợ hãi chứ.
Ý thức thân thể dần dần bị đau đớn thay thế, đôi tay mất sức buông xuống, cô bị Hoắc Cẩn Hành ôm ngược lại.
"Anh trai…"
"Đau quá."
Một đôi tay ấm áp sờ đến sau lưng cô, cách áo khoác màu trắng tuyết, chảy ra vết máu dính ướt: "Sẽ không có việc gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/2512038/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.