Giây tiếp theo, đồ ngọt trong tay Diệp Linh Ngân bị nắm lấy, đồ ngọt trước mắt cũng rời xa mà đi.
Hoắc Cẩn Hành nghiêm trang giáo dục: "Trẻ con không thể ăn quá nhiều đồ ngọt."
Diệp Linh Ngân: Đừng cướp đoạt niềm vui của em, cảm ơn!
Kết thúc cả ngày du ngoạn, Diệp Linh Ngân cũng tự mình lĩnh ngộ được Hoắc Cẩn Hành "yêu học tập" đến mức nào.
Trạm thông báo nhắc nhở phụ huynh trông kỹ con trẻ, cô liền bị khoá ở bên cạnh không thể cách quá 1 mét. Phụ huynh bảo cho con ăn ít đồ ăn vặt, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn đường hồ lô, kẹo bông gòn… bay qua trước mắt, có thể nhìn không thể ăn.
Mọi việc cứ xảy ra trong lúc lơ đãng như vậy, có khi Diệp Linh Ngân vẫn chưa để ý, Hoắc Cẩn Hành đã coi chúng trở thành quy tắc nghiêm khắc thực thi trên người cô.
Nội tâm Diệp Linh Ngân đang rít gào.
Làm gì thế!
Hoắc Cẩn Hành chỉ lớn hơn cô tám tuổi mà thôi, già đến mức như ông bố hai mươi tám tuổi đang chăm con gái ba tuổi ấy.
Đương nhiên, Diệp Linh Ngân cũng vì vậy mà có được nhiều cảm giác an toàn hơn.
Hai người giao thoa càng nhiều thì cô càng làm Hoắc Cẩn Hành coi chăm cô là một chuyện, không phải đặt ở trong nhà không quan tâm.
Điều này thể hiện Hoắc Cẩn Hành sẽ không dễ dàng bỏ cô.
Nhưng thế còn chưa đủ, trong lòng Diệp Linh Ngân âm thầm lên kế hoạch chế tạo cơ hội làm quan hệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/2512034/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.