Edit+beta: Nguyệt Nguyệt
Mùi hương mềm mại khuếch tan trong răng, buồn ngủ biến thành nước mắt chứa đầy hốc mắt, lông mi dày lại cong vút run không ngừng, kẹp giọt nước nhỏ vụn, ngưng tụ thành từng hạt châu trong suốt, cực kỳ quý giá.
Khuôn mặt trắng nõn bị suối nước nóng chưng nhiệt, đỏ bừng, so với việc trang điểm dày còn diễm lệ vài phần.
“Buồn ngủ.” Trong miệng Diệp Linh Ngân lẩm bẩm nói không rõ chữ, cũng không tràn ngập tinh lực ứng phó sự khiêu chiến của anh như ngày xưa.
“Đợi lát ôm em trở về ngủ.” Hoắc Cẩn Hành thấp giọng dỗ dành, ôm cô đi từng bước đến bên cạnh ao.
Tóc búi lên không biết rơi rụng vài sợi tóc trên mặt nước từ khi nào, nổi bên cạnh tuyến xương quai xanh, Hoắc Cẩn Hành kiên nhẫn đẩy ra giúp cô, ngón tay mang theo nước ấm dừng trên rãnh xương quai xanh, lung lây, cuối cùng ngấm vào da thịt.
“Ngân bảo.” Hoắc Cẩn Hành cúi người, cúi đầu đảo qua lỗ tai hồng hồng của cô gái: “Nghiêm túc một chút.”
“Không…” Cô duỗi tay ngăn cản, mềm như bông không có sức lực, ngược lại giống như xoa ấn, từng chút từng chút kí ch thích tim đập.
Hoắc Cẩn Hành không để cô suy nghĩ tự do, ngón tay dán ở sống lưng m ơn trớn mỗi một tấc, cuối cùng dừng lại trên vị trí bướm xanh lập lòe, nhấn một cái thật mạnh về phía trước, Diệp Linh Ngân suýt nữa kinh hô thành tiếng.
“Em tiến tổ đã bao lâu?” Hoắc Cẩn Hành không ngừng đưa ra vấn đề, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/2512022/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.