Nguyên bắt đầu sôi nổi hơn. Trong lớp võ, em cười nhiều hơn trước và hay chọc ghẹo mọi người. Buổi tối Nguyên thường ra hồ ngồi trò chuyện với chúng tôi khi mọi người chờ khách. Mọi người biết thói quen lang thang quanh hồ của Nguyên nên không ai thắc mắc gì. Cả đám cảm thấy vui hơn khi có Nguyên ghé qua. Một vài lần xe tôi có khách, trong khi chở khách đi dọc bờ hồ, tôi nửa vui nửa buồn khi nghĩ đến Nguyên đang ngồi chơi với mọi người. Tôi thích có em ngồi bên cạnh để nghe em nói, hoặc chỉ đơn giản là nhìn em vậy thôi. Nhưng tất nhiên điều đó không thể xảy ra vì Nguyên không muốn ai hiểu lầm rằng em yêu tôi. Nguyên luôn là cô em gái thân thiết dễ thương của tôi trong mắt mọi người. Và nếu Nguyên ngồi với đám đông tôi cảm thấy yên tâm hơn là khi em lang thang một mình.
Lúc xe quay trở lại, những con mắt hấp háy nhìn tôi. Tôi nghi ngờ:
- Mọi người vừa nói xấu anh phải không?
Nguyên tinh nghịch:
- Ủa, anh chỉ còn một khía cạnh thôi, làm gì còn tốt hay xấu mà sợ người ta nói xấu?
- Hừ, cứ cho là vậy đi, nhưng nói về người khác sau lưng là làm cho người ta nóng ruột đấy em ạ.
- Vậy ruột anh đang đóng băng rồi, anh biết chưa?
- Không, anh thấy nóng lắm!
Anh Hải cười khành khạch:
- Ai thèm nói sau lưng mày mà nóng? Chắc mẹ mày nhắc mày lo mà cưới vợ đi thì có.
Khi Nguyên đi về rồi, anh Hải nói với tôi:
- Nó hỏi thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bong-hong-trong-thung/132541/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.