Chuẩn bị cho kỳ thi kiểm tra lên đai, các võ sinh cấp đai nhỏ tập luyện ráo riết bài quyền của mình. Mười lăm phút cuối thường tập đánh đối kháng. Nguyên chạy lên chỗ tôi:
- Anh nói thầy cho em miễn thi được không?
- Sao vậy Nguyên?
- Em học cho khỏe thôi mà, em không cần lên đai đâu.
Tôi bật cười:
- Nhưng em không lên đai thì làm sao sư phụ cho em tập bài quyền mới?
- Sao thế? Em cũng đi tập luyện như mọi người, khi em tập tốt bài quyền rồi thì sư phụ sẽ cho các huynh cho em tập bài quyền mới chứ?
- Nhưng những người có cấp đai cao hơn mới được học những bài quyền đó. Em có hình dung ra em đeo đai đen đứng giữa những người đai xanh để học bài quyền mới không? Nó là như vậy đó.
Nguyên nhìn tôi nghĩ ngợi một chút. Em không nhăn nhó nài nỉ gì, chỉ quyết định rất nhanh:
- Vậy thì em đánh hoài một bài quyền cũng được - Rồi Nguyên cười - Một đòn năng tập cũng sẽ hóa biến thiên anh Quân nhỉ?
- Nhưng sao em không muốn lên đai, đâu có gì xấu đâu Nguyên?
Nguyên cười không trả lời, bỏ về một góc tập quyền cước.
Sư phụ nói tôi gọi Nguyên và Thúy lên bắt cặp đầu đối kháng. Thúy là sinh viên năm thứ nhất, người thấp hơn Nguyên một chút nhưng đậm, khá hiền, ít nói, không có vẻ lì đòn bằng Nguyên. Đó là tôi đoán vậy vì thấy Nguyên thường tập trung luyện đòn cước còn Thúy thì ít hơn.
Nghe tôi gọi, Nguyên bước lên với nét mặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bong-hong-trong-thung/132538/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.