Điệp sững sờ. Trinh mỉm cười rạng rỡ nhìn Vỹ. Cô giáo nói: 
“Vậy thì Trinh sẽ được đi thi học sinh giỏi! Điệp, cô rất tiếc, nhưng em vẫn là một học sinh xuất sắc môn học của cô!” 
Mơ ước cuối cùng cũng sụp đổ rồi sao? Tất cả đã chìm xuống vực, mất tất cả không còn một gì nữa. Mặt Điệp tái hẳn đi, nó không tin những gì vừa xảy ra. 
“Nhưng em chưa nói hết mà cô!” 
Tất cả giật mình. Điệp ngẩng lên. Trinh ngạc nhiên. Cô giáo suýt rơi cái bút định ghi tên Trinh vào danh sách đi thi. 
“Hả em chưa nói hết à?” – Cô giáo giữ cái kính trên mắt. 
“Vâng ạ! Em nói bạn Trinh giỏi hơn Điệp, vì thế cơ hội nên tạo cho Điệp. Em ủng hộ là ủng hộ Trinh có thể tham gia những cuộc thi về Sinh Học khác cao hơn, vì trình độ của bạn ấy rất tốt!” 
“Vậy có nghĩa là em ủng hộ Điệp?” 
“Vâng, có lẽ thế cô ạ!” - Vỹ nở nụ cười ranh ma nhìn Điệp đang chết trân. 
“Cám ơn em!” – Cô giáo mỉm cười, còn Trinh cũng chết trân nhưng là do tức đến đỉnh điểm. 
Cái tên Nguyễn Lan Điệp cuối cùng cũng được ghi vào danh sách. 
Cô giáo hài lòng bước ra ngoài. Cả lớp dậy sóng luôn. 
“Nhìn Điệp đờ đẫn cả ra kìa!” 
“Sướng nhá! Chúc mừng chúc mừng!” 
Thanh vội chạy xuống chỗ Điệp, lay lay: 
“Này mày làm gì mà đơ ra thế? Mày được đi thi học sinh giỏi rồi đấy!” 
Khuôn mặt đờ đẫn của Điệp bỗng chốc giãn ra: 
“Ha..ha…” 
“Mày không sao đấy chứ?” 
Điệp hét lên: 
“HAHAHAHAHA TAO HẠNH PHÚC QUÁ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bong-hoa-mua-ha/727896/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.