Chương trước
Chương sau
Q: Tình cảm gia đình không gì đánh đổi được...

Source: weibo

Dịch: Yingie

_____

1. Lúc tôi mặc Nike hàng hiệu, bố mẹ tôi lại mặc đồng phục cũ của tôi để làm công.

2. Năm ngoái tôi thi Đại học, làm bài không tốt, nghĩ chắc chắn mình trượt rồi mới tự nhốt mình trong phòng khóc, không ăn không uống hai ngày. Ba tôi ở ngoài cũng yên lặng gõ cửa phòng tôi hai ngày, cuối cùng, ba dùng giọng nói trầm trầm khàn khàn của mình nói qua cửa: Đừng khóc, ba có thể nuôi con gái ba cả đời cơ mà.

3. Ông ngoại tớ rất nghiêm nên từ bé tớ đã không quá thân thiết với ông. Nhưng ông bị bệnh tim, năm nay số lần phát bệnh nhiều hơn... Lúc ông nằm viện, tôi đang thi nên không tới thăm ông, trước khi thi một ngày, thì nhận được điện thoại, ở đầu bên kia tôi nghe thấy tiếng bà ngoại cằn nhằn: Rõ ràng là ông muốn gọi điện cổ vũ cho cháu gái ông, đừng có bắt tôi nói thay. Lúc ấy, bỗng nhiên nước mắt tớ cứ chảy ra không ngừng. Có lẽ ông tớ nghiêm cũng là một cách yêu thương tớ, chỉ là ông không dùng ngôn ngữ mà thôi.

4. Hồi Đại học, có đôi lần tôi đi phát tờ rơi kiếm thêm chút tiền. Sau đó rất lâu, mẹ mới kể cho tôi: Bố mày ấy, từ khi biết mày đi phát tờ rơi, về sau mỗi lần đi trên đường, thấy ai phát tờ rơi ông ấy cũng nhận hết.

5. Để điền nguyện vọng thi Đại học, hôm qua bố tôi cầm sách nghiên cứu tới 3, 4 giờ sáng. Nửa đêm tôi tỉnh thấy bố vẫn còn lọ mọ nhìn máy tính, coi chỉ tiêu trúng tuyển rồi điểm chuẩn, điểm sàn các năm. Nhìn tóc ba bạc quá nửa, tôi thực sự rất muốn khóc.

6. Các bà mẹ có một bệnh chung, chỉ cần bạn nói có món nào ngon là y như rằng họ sẽ thường xuyên nấu món đó, tới khi bạn phát ngán mới thôi. Thực ra chỉ là mẹ nghĩ, thứ nào bạn thấy tốt, mẹ nhất định sẽ cho bạn, yêu thương nhiều tới mức không biết làm sao cho phải thôi.

7. Bạn tôi chụp ảnh dìm hàng tôi, rồi trêu tôi mãi, tôi đưa cho mẹ xem, mẹ chỉ hỏi: Chụp lúc nào đây con? Sao mặc ít thế này? Không lạnh à?

8. Sinh ra tôi, cho tôi ăn, cho tôi mặc, đưa tôi tới trường, dạy tôi làm người, chăm lo từng ưu phiền của tôi, ủng hộ mọi việc tôi làm, an ủi mỗi khi tôi buồn, chia sẻ niềm vui cùng tôi... Một câu nói sao cho hết...

9. Trên điện thoại bố, thành phố trong widget dự báo thời tiết là thành phố nơi tôi đang ở.

10. Mẹ chính là người khi áo bạn rớt một cái cúc, mẹ sẽ đơm lại cho bạn, rồi đơm lại cả hàng cúc cho thật chặt luôn.

11. Năm ấy, lần đầu học xa nhà, bố đưa tôi tới phòng ký túc, giúp tôi sửa sang giường chiếu xong xuôi rồi cười haha: Cuối cùng thì con nhóc làm phiền cả nhà cũng đi rồi. Tôi cũng cười theo. Tới lúc bố về, qua cổng, tôi thấy bố lén lau nước mắt.

12. Tôi khoe mẹ tôi đang yêu, mẹ tôi ngây người một lúc rồi nói: Muốn lo cho anh thêm mấy năm nữa, không ngờ anh lại đi lo cho con nhà người khác nhanh như thế... 30 tuổi rồi mới kết hôn nhé, mẹ còn nấu cơm cho anh được thêm mấy năm nữa. Lúc ấy vừa muốn cười, lại vừa muốn khóc.

13. Bị bệnh, đau tới lăn lộn trên giường, mẹ nhìn tôi đau tới khóc: Giá mà mẹ đau thay được cho con thì tốt rồi...

14. Hồi cấp 3, đi học thêm buổi tối về muộn, mẹ đặt báo thức giờ tôi sắp về, chỉ cần tôi về tới nhà, dù mẹ mệt, buồn ngủ hay trời lạnh thế nào cũng sẽ kiên trì thức dậy làm đồ ăn khuya cho tôi.

15. Mẹ nói: Lúc con không ở nhà, nhớ con, đi mua đồ một mình, thấy bộ nào đẹp là lại nghĩ, con gái mình mà mặc thì sẽ như thế nào nhỉ, nghĩ thôi đã thấy vui rồi.

16. 17:20 Mẹ ơi, con nhớ mẹ quá...

18:32 Mẹ, sao mẹ không để ý tới con?

18:35 Nói linh tinh cái gì đấy? Mẹ đang ở ga mua vé, mẹ còn mang cả tôm sông con thích đấy.

17. Vì là con gái nên sinh ra đã bị người lớn trong nhà không thích, chỉ có bố mẹ tớ, chẳng quan tâm người ta nói gì, lúc nào cũng yêu thương, chiều chuộng tớ hết mực.

18. Bị ốm, không dám nói cho bạn biết, vì sợ làm ảnh hưởng tới việc học của bạn.

Nhớ bạn, không dám gọi điện thoại cho bạn, vì sợ làm ảnh hưởng tới công việc của bạn.

Bố mẹ có thể cả năm không mua lấy một bộ quần áo mới, nhưng sẵn sàng mua những thứ tốt nhất cho bạn.

Trời lạnh, người đầu tiên họ nghĩ tới sẽ là bạn, đứa con đang vất vả làm việc ở xa.

Bố mẹ giống như một gốc đại thụ che trời, luôn đóng vai trầm mặc, che gió, che mưa cho bạn, sẵn sàng hy sinh mọi thứ mà không cần hồi đáp.

19. Mỗi việc bố mẹ làm cho bạn đều không thể đổi được bằng tiền bạc, nếu cảm động bạn không thể diễn đạt hết bằng lời, vậy hãy ghi nhớ nó trong lòng cả đời. Thứ tình cảm này rất bình thản, vì nó đã sớm ngấm vào máu thịt, sống chết cũng không rời xa. Đừng vì nó là thói quen mà coi nhẹ, đừng vì nó quá hiển nhiên mà quên dần đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.