“ Anh thích, em mắng thế nào anh cũng thích.” Ân Phi Trường nhẹ nhàng nói, “ Thực ra, Ninh Ninh, bất giác, anh phát hiện anh thật sự rất thích em, anh chỉ là muốn em ở bên cạnh anh, nếu như anh có phải sa chân vào địa ngục, anh cũng hy vọng em có thể ở bên cạnh anh.”
“ Ân Phi Trường, anh chết cũng không toàn thây.” Lam Ninh nghiến răng nói.
“ Anh biết anh chết không toàn thây, cho nên, trước khi chết, anh cũng phải chơi cho sướng đã.” Ân Phi Trường xảo quyệt nói, hắn lại ngắt tín hiệu trước.
Bánh xe quay tròn vẫn không ngừng quay, Lam Ninh không dám chậm trễ, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, cô bò lên giá đỡ cao của bánh xe quay tròn đó, say đó dùng lực nhảy lên, hai tay bám lấy vòng sắt khung bên ngoài của bánh xe quay tròn.
Tay rất đau, xương ngực bị gãy cũng rất đau, nhưng Lam Ninh không còn nghĩ được nhiều nữa, trong lòng chỉ có một ý niệm, cứu Đóa Đóa xuống.
Đóa Đóa xảy ra chuyện rồi, Nhụy Tử sẽ đau lòng, Dạ Thiên Kỳ cũng sẽ đau lòng.
Mình không muốn để bọn họ đau lòng.
Lam Ninh là một người con gái lương thiện như thế!
Trong tiếng gào thét hoảng loạn của mọi người, cô thuận theo vòng sắt bên ngoài đó, không ngừng di chuyển hướng về vị trí của thùng xe treo Đóa Đóa đó.
“ Đóa Đóa, đừng động đậy, cô Lam Ninh đến cứu con đây.” Cô vừa hét, vừa dựa vào sức lực ở cánh tay của mình, treo cơ thể của mình, không ngừng bò về phía Đóa Đóa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535522/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.