Đóa Đóa suy cho cùng là một đứa trẻ rất thông minh rất thông minh, cô bé cầm điện thoại nghĩ một lát, đột nhiên nhớ ra chú út Lạc Mộ Tiêu của mình đã từng nói với Đóa Đóa, chú ấy và bác đẹp trai có quen biết.
Thế thì, nếu như mình tìm được chú Lạc Mộ Tiêu, có phải là có thể biết được nhà bác đẹp trai ở đâu không?
Đúng, tìm chú út.
Nghĩ đến đây, cô bé vội liền gọi điện cho Lạc Mộ Tiêu.
Thế là, điện thoại của Lạc Mộ Tiêu réo chuông.
Lạc Mộ Tiêu lấy điện thoại của mình ra phát hiện là điện thoại của cháu gái mình gọi đến, anh ta lén lún liếc nhìn bố mình, thấy Lạc Kiến Ba đang nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói gì.
Lạc Mộ Tiêu vội cầm điện thoại của mình đi ra ngoài biệt thự, ra đến bên ngoài, Lạc Mộ Tiêu nhanh tay ấn nút nghe: “ Đóa Đóa, tìm chú út có việc gì thế?”
Đóa Đóa nghe thấy giọng chú út của mình, cuống lên nói: “ Chú út, lần trước có phải chú bảo chú quen bác đẹp trai không?”
Lạc Mộ Tiêu hiểu ra rồi, thì ra Lạc Kiến Ba không nghe điện thoại của Đóa Đóa, cho nên cô bé mới gọi điện cho mình.
Lạc Mộ Tiêu lập tức cảm thấy trong lòng hơi bối rối.
Có lẽ là do máu mủ ruột già, Đóa Đóa quý ông nội nhiều như thế, hy vọng được ở bên cạnh ông nội biết bao nhiêu.
Mặc dù cô bé còn chưa biết đó là ông nội của mình, nhưng cô bé vẫn luôn nhớ đến bác đẹp trai của mình.
Lạc Mộ Tiêu quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535460/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.