Lạc Mộ Thâm thở dài, đưa tay ra ôm chặt lấy người tôi.
“ Thực ra, bản chất của Lâm Sảnh Di không phải người xấu, đúng là tinh thần bị kích thích đến cực điểm, cho nên mới làm những việc sai lầm, cô ấy nói sẽ không né tránh nữa, nguyện chấp nhận bất cứ sự trừng phạt nào của pháp luật.” Tôi khẽ nói.
“ Có lẽ là bị em làm cho cảm động phải không?” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.
Tôi không nói gì, chỉ dựa đầu vào bả vai của Lạc Mộ Thâm.
........
Từ cục dân chính đi ra, tôi và Lạc Mộ Thâm vui sướng nhìn vào sổ chứng nhận kết hôn màu đỏ tươi trong tay.
“ Hừ, thế là xong rồi sao? 9 tệ chín, em gả cho anh rồi sao? em đã là phụ nữ có chồng rồi sao? hơn nữa lại gả cho người đã qua một đời vợ? Có phải em thiệt quá không?” Tôi liếc nhìn quyển sổ kết hôn đó.
“ Anh cảnh cáo em đấy, đầu lợn, em đừng lúc nào cũng nhắc đến kết hôn lần hai này nọ nữa. Em khiến anh rất buồn đấy, có phải anh tự nguyện đâu.” Lạc Mộ Thâm gập ngón tay lại cốc vào đầu tôi một cái.
“ Được rồi, không nhắc nữa, có điều, hai chúng ta bây giờ đã là vợ chồng rồi? Cảm giác lâng lâng, có chút gì đó khó tin.” Tôi chớp mắt nói.
“ Anh cũng cảm giác không tin lắm, cứ như đang nằm mơ vậy.” Lạc Mộ Thâm cũng nói. Anh ấy nhéo vào eo tôi một cái, tôi lập tức kêu ầm lên.
“ Hừ, Lạc Mộ Thâm, anh tự cấu anh đi, sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535422/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.