Môi tôi gần như bĩu cong lên tận trời rồi.
“ Nhìn xem, có phải lại lôi lại quá khứ của anh có phải không?” Lạc Mộ Thâm cười nói, “ Tô Tư Nhụy, em thế là không được đâu, đã nói rõ là không tức rồi. đã nói rõ là không lôi chuyện quá khứ ra rồi, đó không phải là những chuyện trước khi quen biết em sao? cái gì mà đạn to đạn bé chứ, anh có bao nhiêu đạn bay như thế, bây giờ không phải chỉ có mỗi bánh bao trứng này sao?”
“ Đi đi, anh mới là bánh bao trứng ấy, nhà anh đều là bánh bao trứng. Này, đạn phi đó đếu mà xuống nước, trang điểm có bị trôi đi không?” Tôi đưa ra câu hỏi mà tôi tò mò từ lâu rồi.
“ Người ta trang điểm là loại phòng nước. Không trôi.” Lạc Mộ Thâm cười nói, “ Quê quá phải không?”
“ Ồ, có điều như thế sống quá mệt mỏi, mỗi lần đều phải trang điểm mất bao nhiêu thời gian, có lẽ anh chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt mộc của cô ta ấy chứ?” Tôi đắc ý nói.
“ Đúng là chưa từng, anh cũng không muốn nhìn mặt mộc của bọn họ thế nào, anh đã từng nói, anh không có hứng thú, lúc đó, chỉ là để thỏa mãn nhu cầu mà thôi.” Lạc Mộ Thâm cười nói.
Thỏa mãn nhu cầu sao?
Ha ha, tôi cười lên, mấy người đẹp đó nếu như biết Lạc Mộ Thâm chỉ coi bọn họ như thứ để thỏa mãn nhu cầu, thì bọn họ thật sự đau khổ biết bao nhiêu.
Trong lòng tôi cảm thấy rất sung sướng.
“ Anh cắt tóc mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535420/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.