“ Thực ra cũng không nhất thiết cần phải loại biết kêu, cậu có thể mua loại không kêu, đến lúc đó bảo Nhụy Tử ở bên cạnh kêu cho.” Tần Hạo Nhiên nháy mắt, cười nói.
“ Anh Đại Vũ, anh Hạo Nhiên, hai anh hiểu rõ như thế, là đã dùng búp bê tình dục rồi sao?” Tôi gườm gườm nói.
Được thôi, tôi thừa nhận tôi bây giờ là đang báo thù, báo thù kịch liệt.
“ Xem đầu lợn em nói kìa, bọn anh đơn thuần trong sáng thế này, sao có thể dùng búp bê tình dục được chứ. Anh chỉ nghe nói mà thôi, nghe nói mà thôi.” Tần Hạo Nhiên hơi chột dạ, gặm xiên thịt rồi cười nói.
“ Hứ, còn lâu em mới tin.” Tôi lạnh lùng nói.
Thật là chủ ý vớ vẩn! Thử nghĩ một chút, tôi nằm ngủ bên cạnh, phía bên cạnh tôi là Lạc Mộ Thâm ướt đẫm mồ hôi đang làm chuyện đó với con búp bê tình dục.....thì thật khó coi mà!
Có điều, nghĩ kỹ một chút, phương pháp này có vẻ cũng khả thi.
Tôi vốn dĩ là đứa hơi lãnh cảm với chuyện đó, nếu như Lạc Mộ Thâm thật sự làm chuyện đó với búp bê tình dục, như thế không phải tôi được nghỉ ngơi rồi sao?
Tôi có thể ngủ một giấc ngon. Nghĩ như thế, tôi lại chuyển tức thành cười lên.
“ Anh Đại Thâm, em cảm thấy phương pháp này khả thi đấy.” Tôi khẽ nói.
“ Khả thi à?” Đôi mắt đẹp của Lạc Mộ Thâm chăm chú nhìn tôi.
“ Đúng thế, dù cho dùng tay thì em cũng mệt. Dùng búp bê tình dục, em có thể ngủ, anh có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535369/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.