“ Chồng ơi, em khát......” Tôi khẽ nói, nụ hôn của anh ấy khiến miệng tôi khô quả đi, giống như nước bọt trong miệng cũng bị anh ấy nuốt hết vậy.
“ Khát à?” Lạc Mộ Thâm khẽ cười nói.
Anh ấy thuận tay lấy từ trong ngăn kéo ra một chai nước khoáng.
Tôi vừa định đưa tay ra đón lấy, Lạc Mộ Thâm ưỡn người lên, vặn nắp chai nước khoáng đó, ngẩng đầu uống một ngụm to.
Sau đó, anh ấy quay người, tiến sát gần miệng tôi, bón ngụm nước lọc trong miệng đó vào mồm tôi.
Tôi cảm thấy nước khoáng đó đã quan miệng anh ấy, giống như lập tức biến thành nước ngọt vậy.
“ Còn khát nữa không?” Lạc Mộ Thâm hỏi tôi.
“ Không khát nữa rồi.” Tôi nhẹ giọng nói.
“ Nhưng anh vẫn khát. Anh bây giờ là vừa khát vừa đói.” Khóe miệng Lạc Mộ Thâm nhếch lên nụ cười gian xảo, mũi anh ấy thở ra hơi thở phả vào mặt tôi, tôi cảm thấy tóc mái và tóc mai của mình cũng khẽ bay lên.
Trên sự thật, tim tôi cũng đang mềm nhũn run rẩy theo rồi.
Lạc Mộ Thâm phủ phục người xuống, cánh tay đỡ dưới người tôi, tôi dường như nằm trên cánh tay của anh ấy, bị anh ấy ghì lấy.
“ Vợ ơi, anh yêu em.” Đây là lúc tôi còn tạm thời tỉnh tảo, nghe thấy câu nói cuối cùng của Lạc Mộ Thâm.
Câu nói này, khiến tim tôi ấm áp lạ thường.
Sau đó, tôi nghe thấy tiếng cởi thắt lưng của Lạc Mộ Thâm, sau đó tiếng kéo khóa quần của anh ấy.
Sau đó, tôi bị thứ đó của anh ấy lấp đầy rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535359/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.