“ Cậu ta bây giờ cảm thấy con mới mẻ, đương nhiên tốt với con, sau này, cậu ta chán con rồi, còn tốt với con được không? Đến lúc đó con ở trong nhà, có lẽ còn chẳng bằng bảo mẫu ấy.” Mẹ tôi vẫn nói, “ con gái của cô Hạ ở chỗ mẹ làm cũng gả cho nhà giàu có tiền, ban đầu đối xử rất tốt, sau này, chẳng coi nó ra gì, đến quần áo lót mặc trong của bố chồng mẹ chồng cũng phải giặt, bố mẹ chồng liên tục sai khiến nó, nó một tiếng cũng không dám nói lại, tại vì chỉ hơi có chút phản kháng, mẹ chồng nó lập tức chỉ ra cửa đuổi cút đi rồi.”
“ Cũng không phải ai cũng như thế mà?” Tôi lẩm bẩm nói.
“ Mẹ không quan tâm người khác thế nào, dù thế nào mẹ không thể giương mắt nhìn con gái mẹ nhảy vào lửa, háo sắc nó đã ngấm vào máu rồi, Lạc Mộ Thâm trước đây phong lưu như thế, con đừng nghĩ cậu ta vì con mà lập tức trở thành người biết giữ mình như thế, mẹ nói cho con biết, người đàn ông nào mà đã thích chơi gái, thì khó mà thay đổi, mẹ không thể để con gả cho người phong lưu như thế, nói thế nào cũng không được đâu.” Mẹ tôi đột nhiên như nhớ ra gì đó, mắt mẹ tôi chăm chăm nhìn tôi, “ Mẹ nói con Nhụy Nhụy, con đã làm chuyện đó với cậu ta chưa?”
Tôi lập tức hiểu ra mẹ tôi đang ám chỉ gì, mặt tôi đỏ lên, tôi làm sao dám nói với mẹ tôi rằng mình đã làm chuyện đó với Lạc Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535297/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.