Anh ấy đưa cánh tay ra vòng ra đằng sau ôm lấy tôi, nhân tiện hôn lên má tôi một cái.
Lúc này, đã có người ra đón, kính cẩn chào hỏi Lạc Mộ Thâm và tôi: “ Thiếu gia ba đã về rồi? Chào cô, Chủ tịch Lạc và cả nhà đang đợi thiếu gia.”
“ Uh.” Lạc Mộ Thâm gật gật đầu, nhưng nét mặt trầm xuống, bộ dạng đó như thể cả thế giới nợ anh ấy tiền vậy.
Anh ấy nắm tay tôi, đi vào phòng khách sang trọng tuyệt đẹp đó, tôi nhìn thấy trong phòng khách tráng lệ đó có rất nhiều người, trong đó, có mấy người mà tôi quen biết.
Bà nội của Lạc Mộ Thâm đã được người đến đón, bà cười đôn hậu ngồi ở vị trí cao quý nhất, mấy người ngồi trước ngồi sau nói chuyện với bà.
Trong đó có người tôi quen biết, đó là anh hai Lạc Mộ Phong của Lạc Mộ Thâm, anh ấy vẫn với dáng vẻ nho nhã, trên người anh ta không toát ra khí chất lạnh lùng như của Lạc Mộ Thâm, ngược lại, rất dễ có thiện cảm với người khác.
Mỗi lần anh ta cau mày, mỗi lần anh ta mỉm cười đều giống như tranh vẽ vậy, khiến người khác cảm thấy giống như cảnh đẹp dễ gần vậy. Sức hấp dẫn của vị tổng giám đốc quản lý công ty con ở Châu Âu này hoàn toàn không giống với Lạc Mộ Thâm.
Khi tôi đi vào, anh ấy khẽ cười với tôi, thật sự khiến tôi có cảm giác trước mắt hơi mơ hồ.
Nhìn thấy anh ấy, tôi cảm giác như nhìn thấy vị công tử dáng dấp nhanh nhẹ chu đáo ấm áp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535259/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.