“ Dù cho thua hay thắng, anh chỉ cần em bình an là được, nếu nhìn thấy tình hình xấu, nhận thua cũng được.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói, “ Anh thà lùi một bước, cũng không muốn em bị thương.”
“ Yên tâm đi, em biết rồi, em khó bị làm hại lắm!” Tôi cười lật người lại, quay người, mượn ánh trăng để nhìn khuôn mặt tuấn tú đó của Lạc Mộ Thâm, khuôn mặt này sao lại đẹo trai thế chứ. Tại sao nhìn mãi vẫn chưa thấy đủ!
Tôi nhẹ ôm lấy cổ anh ấy, mềm mại hôn lên khuôn mặt đó của anh ấy, nhẹ nhàng, mơn trớn......
Lạc Mộ Thâm khẽ khép mắt lại, anh ấy quả nhiên bị tôi kích thích rồi. “ Ngày mai ra chiến trường rồi, cũng không muốn nghỉ ngơi à?” Anh ấy khẽ hỏi tôi.
“ Em là phụ nữ, cũng không cần lãng phí sức lực nhiều? Hơn nữa, anh lại cám dỗ em như thế! Em muốn anh hôn em, hôn đủ rồi, em ra chiến trường cũng cảm thấy nhẹ nhàng.” Tôi khẽ nói.
Tôi vừa nói, vừa dùng những ngón tay nhẹ nhàng lướt trên bộ ngực rắn chắc của anh ấy.
“ Nha đầu này, em là yêu tinh hành hạ người khác!” Lạc Mộ Thâm hai mắt khép hờ, một tay tóm lấy bàn tay của tôi đang lướt trên ngực anh ấy, một tay để ra sau gáy tôi, cúi đầu xuống hôn ghì lấy tôi.
Tôi cũng cuồng nhiệt mà hôn lại anh ấy.
Đôi môi mềm mại đó, tinh tế, mang theo hơi thở ấm áp ướt át hôn lên môi tôi. Tôi phát hiện, tôi thật sự rất thích nụ hôn của anh ấy, một lần hai lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535244/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.