“ Tình huống gì thế? Làm bữa sáng thì xảy ra chuyện gì rồi?” Tôi khẽ cau mày lại.
“ Ai ya, em đừng hỏi nữa, mau mặc quần áo vào, chúng ta ra ngoài.” Lạc Mộ Thâm vuốt nhẹ sống mũi của tôi, anh ấy nhanh chóng lấy quần áo của tôi đến.
“ Uhm?” Tôi hơi ngạc nhiên, rốt cuộc là xảy ra vấn đề gì thế?
“ Mau lên.” Lạc Mộ Thâm vội vàng mặc quần áo của tôi lên người cho tôi, động tác rất nhanh. Tôi giống như một đứa trẻ không biết mặc quần áo vậy, còn anh ấy thì cuống cuồng như một bà mẹ chuẩn bị quần áo đi học cho con vậy.
“ Uhm, anh Đại Thâm, rốt cuộc sao thế?” Tôi thật sự cảm thấy kỳ lạ, không sai, buổi sáng ngủ dậy thằng cha này đã có gì đó khác thường rồi!
Lạc Mộ Thâm không nói gì nữa, cõng thẳng tôi lên, quay người bước nhanh hướng ra ngoài, trong quá trình này, tôi nghe thấy bên ngoài có những trận hú còi ầm ĩ lên, cũng nhìn thấy trong phòng mình, có khói bao quanh đến sặc người.
Giống như có gì đó bị đốt vậy, đây là tầng lầu thứ mười mấy mà, ai ở bên ngoài chứ?
Tôi tìm đến nơi có âm thanh, phát hiện trong nhà bếp lửa đã bao vây rồi.lúc này, đã có nhân viên chữa cháy đi thang dây lên phòng của chúng tôi, lúc này, bọn họ đang dùng vòi phun nước áp suất cao phun nước vào trong bếp.
Mặt tôi liền tối sầm xuống: “ Anh Đại Thâm, anh nói tình huống nhỏ xảy ra chính là đây sao?”
Mặt Lạc Mộ Thâm đỏ bừng lên, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535233/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.