Tôi và Châu Đình, Đoàn Hiểu Phi đi vào bên trong dưới sự chỉ dẫn của Triệu Linh, lần trước họp lớp Triệu Linh không tham gia, cho nên không biết, ân oán giữa tôi, Châu Đình và cả Trần An An, cậu ấy vẫn cho rằng ba người chúng tôi là bạn thân không thể tách rời.
Đúng thế, chúng tôi bây giờ vẫn không tách rời được, chỉ có điều không phải là không tách rời được tình bạn, mà là không tách được hận thù.
Đương nhiên, chúng tôi cũng không tiện nói, đành phải ngồi vào cùng bàn với Trần An An theo sắp xếp của Triệu Linh, mấy bàn khác, cũng là bàn của bạn học, đồng nghiệp gì đó của chồng Triệu Linh.
Bàn của chúng tôi vừa ăn, vừa nghe câu chuyện tình yêu của Triệu Linh và chồng của cậu ấy, tình yêu của bọn họ rất đơn giản, rất lãng mạn, Triệu Linh nói chồng cậu ấy mặc tuyết rơi vẫn chạy đi rất xa để mua khoai lang nướng cho cậu ấy, sau đó cho vào trong ngực áo chạy về, chỉ để Triệu Linh có thể ăn được củ khoai lang nóng hổi.
Tình yêu của bọn họ, mặc dù không xa hoa, nhưng lại đơn thuần mà chứa đầy tình cảm sâu sắc. Rất nhiều lần, Châu Đình cảm động rơi nước mắt.
“ Thật là quá cảm động,” Châu Đình dùng khăn tay lau nước mắt, “ cảm thấy rất giống mình với Đoàn Hiểu Phi, chúng mình cũng như thế, đứng ở bên đường ăn thịt xiên 5 máo cũng cảm thấy rất hạnh phúc, cảm giác cùng nhau chung xây mái nhà mặc dù vất vả, nhưng cũng rất hạnh phúc. Mình tin chúng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535220/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.