" Anh muốn làm ông già Noel đấy à? chòm râu trắng, bộ đồ đỏ, tuần lộc và xe tuyết của anh đâu? " Tôi cười nhìn Lạc Mộ Thâm.
" Không được sao? không có râu trắng và xe tuần lộc anh không thể dành tặng cho em một món quà giáng sinh sao? cứ như thế này là được rồi! " Lạc Mộ Thâm khẽ nháy nháy mắt, " có muốn xem anh đã chuẩn bị cho em món quà gì trong ngày giáng sinh không? "
" Không muốn." Tôi cố tình nói. Thực ra, trong lòng tôi đang cảm thấy ngọt ngào còn hơn cả mật ong, anh ấy còn chuẩn bị cho tôi quà giáng sinh nữa đấy?! nó là gì đây?
" Này, Tô Tư Nhụy, em nhạt nhẽo quá đấy, vì chuẩn bị cho em một món quà trong ngày giáng sinh, mà anh đã phải suy nghĩ rất lâu. Nhưng em lại chẳng thèm để tâm, em có thể tập trung phối hợp với anh một chút có được không? " Lạc Mộ Thâm cau mày nói.
" Vậy em phải phối hợp như thế nào? " Tôi thản nhiên nói.
Đàn ông ấy à, thật là khó chiều lòng.
" Như thế nào thì cũng phải giống những người phụ nữ bình thường chút, đôi mắt sáng nào, " Lạc Mộ Thâm thở dài một hơi, " Haizz, anh cứ nghĩ là em sẽ phải sung sướng lắm, nhưng kết quả thì anh thấy anh còn hồi hộp sung sướng hơn cả em đấy."
" Quà gì thế ạ? Mau cho em xem đi, em hồi hộp sắp phát điên lên rồi đây, mau cho em xem nào, em không thể chờ đợi thêm một phút nào nữa." Tôi liền nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535203/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.