“ Được rồi, đến lúc chúng ta nên đi rồi.” Lạc Mộ Thâm kéo tôi đứng dậy, cho đến lúc này, tôi mới chú ý thấy, thực ra lúc nãy khi Lạc Mộ Thâm vừa mua bánh trứng cho tôi, anh ấy đã làm tạo hình đơn giản, bộ vest vẫn là màu bạc xám, chỉ có điều tóc làm tạo hình đơn giản một chút, tôi khoác cánh tay của Lạc Mộ Thâm, đi ra khỏi nơi chăm sóc làm đẹp, đôi kim đồng ngọc nữ này, thật sự khiến người khác phải ngưỡng mộ.
“ Có điều Lạc Mộ Thâm, anh ăn mặc đơn giản thế này, có được tính là xem thường dạ yến của Lạc Thị không?” Tôi cười hỏi, dù sao thì dạ yến của tập đoàn Dạ Thị, không phải người thường cũng có thể đi được, mỗi người đều là thân sĩ nhà giàu có tiếng, đại đa số đều là nhân vật tầm cỡ hô mưa gọi gió.
Còn trên người Lạc Mộ Thâm, mặc dù là hàng hiệu, nhưng tôi cảm thấy vẫn có chút gì đó tùy tiện, chỉ là đổi tạo hình khác mà thôi.
“ Không sao, đầu lợn, anh ấy à, mặc gì mà chẳng đẹp trai, cũng không muốn đẹp trai quá, đỡ tránh phải tiếp nhiều phụ nữ.” Lạc Mộ Thâm cười nói.
Tôi nghĩ bụng, cũng có đạo lý, người giống như Lạc Mộ Thâm, đã không cần thiết phải dùng trang phục để giới thiệu bản thân, anh ấy đứng ở đó, chính là đã đại diện cho nhà giàu hùng mạnh.
“ Vậy tại sao anh không nói sớm, còn để em trang điểm long trọng thế này chứ, thế thì chúng ta quay lại thay quần áo thôi, em cũng ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535197/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.