" Hả, là thư ký à, Thâm Nhi, cháu thực sự đã lớn khôn rồi, trước đây, anh cứ luôn cặp hết đến minh tinh tới người mẫu kia, chơi bời lăng nhăng, những cô gái đó sao có thể làm dâu Lạc Gia nhà chúng ta được, hi vọng của bà, chính là cháu sẽ tìm được một cô gái hiền hậu, xinh đẹp, cởi mở như thế này." Lạc Lão rất thích tôi, liền vỗ vỗ xuống giường bảo tôi ngồi xuống, rồi lại nhìn kỹ tôi một lần nữa.
Tôi thực sự cảm thấy rất ngại ngùng.
" Bà." Tôi gọi Lạc Lão một cách thân mật, tôi xưng hô gần gũi như vậy cũng đã làm cho bà rất thích thú và thoải mái.
" Gọi lại lần nữa đi cháu." Lão Lạc tươi cười nói.
" Bà ạ." Tôi lại gọi bà một lần nữa.
" Ờ...." Bà cười vui vẻ, dường như tinh thần đã tốt lên hơn rất nhiều, " Nhụy Tử à, bà thực sự rất thích cháu, Thâm Nhi thích cháu như thế, bà vừa nhìn đã thấy cháu không giống như những cô gái khác, cháu chắc đã được dưỡng giáo rất tốt, Thâm Nhi à, khi nào thì cháu sẽ cưới Nhụy Tử đây, mau mau để bà còn được ôm chắt của bà chứ?"
" Sẽ nhanh thôi ạ, bà, không lâu nữa là bà có thể được bế chắt rồi." Lạc Mộ Thâm cười ôm lấy bà của mình nói.
Khuôn mặt của tôi lại càng đỏ hơn, xí, nhanh gì mà nhanh?
" Bà! " Lạc Mộ Thâm nũng nịu như một đứa trẻ, " Bác sĩ Lưu đã gọi điện cho cháu rồi, bác sĩ nói cơ thể của bà chỉ là không được khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535182/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.