Tôi khẽ lắc đầu, lại nhìn kỹ chiếc xe anh ta đang lái, đúng là không thể nhìn bề ngoài con người mà đánh giá được, trước đây tôi cứ nghĩ rằng những người lái những chiếc xe này thường là bọn chơi bời lêu lổng, đua đòi phá phách, anh ta đeo sợi dây chuyền lớn, tóc thì cắt trọc phía sau gáy, nhưng thực sự tôi không ngờ rằng người giúp tôi bắt cướp lại là một người có gương mặt hiền lành đáng yêu như vậy.
" Khụ, cảm ơn anh rất nhiều." Tôi cố gắng che đậy sự bất ngờ của mình.
" Không có gì, tôi vốn dĩ cũng rất ghét những kẻ trộm cướp này, huống chi lần này giúp cô, là vì cô là một cô gái xinh đẹp đáng yêu như thế mà." Âu Dương Nhiễm lại mỉm cười, mỗi khi anh ta cười, luôn tạo ra một không khí nhẹ nhàng ấm áp....
" Chỉ là không ngờ được rằng, một cô gái xinh đẹp đáng yêu dịu dạng như cô lại có thể dũng cảm như vậy!" Âu Dương Nhiễm vừa nói, vừa cười bước xuống xe, chủ động nhặt chiếc giày cao gót mà lúc nãy tôi dùng để ném tên cướp, sau đó anh ta lại cúi thấp người xuống giúp tôi đi lại giày.
" Ôi ôi, tôi tự đi cũng được mà." Tôi thực sự hơi ngại, sao có thể làm phiền người lạ đi giày cho tôi chứ? Tôi liền rút chân của mình lại. Vừa rồi tôi đã quá hùng hổ rồi, thật là thất lễ quá đi!
" Không sao, giờ cô cũng không tiện." Âu Dương Nhiễm vừa nói, vừa ngồi xuống dưới chân tôi, sau đó lấy ra một túi giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535131/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.