Tóm lại, tư duy của tôi lúc này rất linh hoạt và cũng rất nhanh, dường như đều nghĩ một lần tới các trường hợp có thể xảy ra. Tôi cảm thấy sau này thực sự mình có thể làm một tác giả tiểu thuyết ngôn tình rồi, tôi tự nghĩ các tình tiết, quỷ thần cũng phải cảm động mà rơi lệ, đến chính tôi cũng cảm động đến rơi nước mắt rồi.
Lúc này, Lạc Mộ Thâm tháo dây an toàn, quay đầu nhìn tôi, giọng nói của anh ấy cũng rất nhẹ, hình như đang rất mệt mỏi: " Nhụy Tử, xuống xe đi!"
Anh ấy xuống xe, rồi đi thẳng lên bậc thang của nghĩa trang trang nghiêm tĩnh mịch.
Tôi cũng vội xuống xe, đi theo sau anh ấy, bước theo từng bước.
Nghĩa trang trang nghiêm này, chắc chắn phục vụ cho những người giàu có, rất tĩnh mịch, và cũng rất đẹp mắt. Có điều, dựa vào tình hình bán mộ địa hiện nay, những người bình thường chúng tôi chắc chắn không thể mua được suất ở nghĩa trang này.
Tôi thấy mỗi một ngôi mộ đều chiếm diện tích rất lớn, có các loại bia đá khác nhau, trên bia đá có khắc những dòng chữ tưởng niệm, còn có cả bức ảnh của người đã mất được khảm nạm một cách tinh xảo phía trên ngôi mộ.
Tôi đi trong nghĩa trang, bất giác, có một cảm giác bi thương, nhìn xung quanh mà cảm thấy đau lòng.
Rút cuộc Lạc Mộ Thâm đưa tôi đến thăm ai?
Là mẹ của anh ấy, hay là người yêu cũ? Hay là ai?
Tôi vừa thắc mắc, vừa nhìn Lạc Mộ Thâm đang đi phía trước, rồi thấy anh ấy dừng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535110/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.