Lúc này, Lạc Mộ Thâm quay sang nhìn tôi nói : " Ngày mai cùng nhau đi Thụy Sĩ trượt tuyết, cô về nhà cũng sẽ cô đơn một mình thôi, lại còn vừa xem phim kinh dị xong, nếu cô sợ bốn người đàn ông chúng tôi, thì thế này đi, chúng tôi sẽ tìm mấy cô gái đến chơi với cô."
Hả ?
Tôi ngẩng đầu lên, cách này cũng hay đấy, tìm mấy nàng khác đến chơi cùng tôi, như thế tôi sẽ không còn phải sợ hãi nữa rồi ?
" Vâng, nếu như thế, thì cũng được, các anh bảo các cô ấy đến đi." Tôi khẽ chớp mắt nói, " Nếu các anh gọi các cô gái đến chơi với tôi, thì tôi sẽ đi."
" Được. Là cô nói rồi nhé." Lạc Mộ Thâm đứng trước mặt Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên, " Tớ sẽ sắp xếp."
" Được, cậu sắp xếp đi." Phương Trạch Vũ tiếp tục nhìn tôi, cười nói, " Nhụy Tử, thực ra bề ngoài bọn anh nhìn có vẻ phong lưu chơi bời, nhưng bọn anh, đều là những người lịch sự thuần khiết cả, có lúc, tự anh cũng cảm thấy khó hiểu, nhìn vào gương rồi tự hỏi " Gương kia ngự ở trên tường, người đàn ông thuần khiết nhất trên thế gian này là ai hả ?"
" Thôi đủ rồi, anh Đại Vũ, em đi là được rồi còn gì ? Anh đừng có làm em sởn da gà nữa đi, ghê quá. " Tôi ngao ngán nói.
" Ha ha, thế mới ngoan chứ." Phương Trạch Vũ cười nói.
Tôi thấy Lạc Mộ Thâm đi ra phía ngoài rút điện thoại ra gọi, một lúc sau, anh ta bước quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535053/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.