Khi tôi còn đang hối hận, chỉ nghe thấy Dạ Thiên Kỳ trong âm thanh reo hò cổ vũ của những đôi nam nữ xung quanh, anh ta nắm chắc trái bóng, nhìn tôi khẽ mỉm cười : “ Nhụy Nhụy, nếu anh thắng, em sẽ nghe lời anh đấy.”
“……” Tôi nhìn anh ta nhéch mép cười.
Đôi mắt sáng của Dạ Thiên Kỳ nhìn khắp gương mặt tôi, anh ta cười rồi dùng tay ném trái bóng rổ về phía trước, đôi mắt tôi nhìn về phía chiếc rổ trên cao không hề chớp mắt, nhìn trái bóng vẽ lên một đường cong rất đẹp hướng thẳng về chiếc rổ, nhưng trái bóng đó đã chạm vào vành rổ xoáy tròn mấy vòng liền trên vành rổ rồi…..rơi ra ngoài.
Trong nhóm người xung quanh, đã phát ra hàng loạt những tiếng than tỏ vẻ thất vọng và tiếc nuối.
“ Nhụy Nhụy, anh thua rồi, anh sẽ nghe lời em.” Dạ Thiên Kỳ quay đầu lại, nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt anh ta đủ để làm sáng tất cả bóng đêm.
Tôi lặng im nhìn anh ta, anh ta, liệu có phải cố ý thua không?
Dựa vào thủ pháp của anh ta, quả ném cuối cùng này, không thể không vào được, nhưng anh ta đã thua.
“ Anh cố ý đúng không…?” Tôi lườm anh ta hỏi.
“ Dù sao thì anh cũng đã thua em rồi,” Dạ Thiên Kỳ cười nói, “ Nhụy Nhụy, sau khi chúng ta kết hôn, anh cũng vẫn sẽ nghe lời em, việc gì cũng nghe cả.
Thiếu chút nữa thì tôi lăn ra ngất, thật là, vốn dĩ đã bị anh ta làm cho cảm động, nhưng bây giờ lại bị anh ta làm cho buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535032/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.