Thân hình cao lớn đó của anh ta dựa sát vào tôi, giống như con mèo sát kề vào con chuột nhỏ vậy.
“ Đừng, anh Đại Thâm, tôi rất kính trọng anh.” Tôi vội vàng nói, lúc này, một tay Lạc Mộ Thâm đã nắm lấy tay của tôi.
Tôi tức khắc giống như bị cái kìm gắp than làm bị bỏng vậy, toàn thân run cầm cập.
Tôi ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn đôi mắt đẹp đó của Lạc Mộ Thâm, lúc này, tôi thật sự không thể nhìn thấu được ánh mắt phức tạp trong con ngươi sâu xa đó của anh ta.
Anh ta cũng nhẹ nhàng nhìn tôi.
Khoảng cách giữa hai chúng tôi gần như thế, thậm chí, có thể nghe thấy tiếng nhịp tim đập của hai người.
Hơi thở thơm mát của anh ta rất dễ chịu, mang theo mùi của một loại thuốc lá cực kỳ cực kỳ nhẹ.
Tôi luôn cho rằng đàn ông, đặc biệt là những người đàn ông hút thuốc lá hơi thở hết sức khó ngửi, kể cả bố của tôi, hồi còn nhỏ, tôi đều không cho bố tôi thơm vào má, nhưng sự xuất hiện của Lạc Mộ Thâm lật đổ nhận thức trước đây của tôi.
Mặc dù anh ta cũng hút thuốc, mà còn nghiện thuốc lá, nhưng tư thế hút thuốc của anh ta cực kỳ đẹp trai phóng khoáng, hơi thở của anh ta cũng không đục ngầu khó ngửi như mấy người hay hút thuốc, ít nhất thì tôi cũng không ghét một chút nào.
Thậm chí, tôi cảm thấy, tôi vẫn rất thích mùi của anh ta.
Tim của tôi đập nhanh hơn, toàn thân bị hơi thở của anh ta bao lấy, tôi cũng cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535014/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.