Nếu dựa vào tính cách của tôi trước đây, thực sự tôi rất muốn đổ năm chén rượu đó vào đầu lão ta, nhưng bây giờ, tôi vẫn phải duy trì sự dịu dàng, cười nói : " Không sao, Vương Tổng, thực ra cháu cũng muốn nói chú tùy ý, cháu uống cùng chú là được rồi, giờ cháu đã uống xong, chắc chú sẽ giao dự án Hoa Viên Hà Bạn cho công ty cháu chứ ạ ? "
Vương Kim Đào cười sung sướng nói : " Đương nhiên chú nói lời là giữ lời, chú thích Tiểu Tô như vậy mà, Mộ Thâm, nói thật là, chú thấy khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Tô, nên đã quyết định giao dự án Hoa Viên Hà Bạn cho cháu đấy. Nào, chúc sự hợp tác của chúng ta thành công rực rỡ. Đúng rồi, Mộ Thâm, Tiểu Tô đã vì cậu mà đã vất vả như thế, về nhất định phải khen thưởng cô ấy đấy. "
Ông ta cười rồi bắt tay với Lạc Mộ Thâm, tôi cũng vẫn mỉm cười, nhưng dường như đã không nhìn thấy người rồi.
Lạc Mộ Thâm cười nói với Vương Kim Đào : " Chú Vương, về cháu nhất định sẽ khen thưởng cô ấy. Chú ăn đi ạ, các món cá ngon như thế này, chú mau ăn không nguội cả rồi. "
" Được, ngon ngon. " Giọng của Vương Kim Đào nói, rồi cầm đôi đũa gắp đồ ăn.
" Nhụy Tử, ăn gì nào, anh gắp cho. " Lạc Mộ Thâm ghé vào tai tôi khẽ nói.
Tôi cố gắng mở to mắt nhìn những món ăn trên bàn, nhưng dường như chẳng còn nhìn rõ thứ gì nữa.
" Em...." Tôi cố gắng chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535009/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.