“ Tôi cũng không bảo anh ăn!” tôi không để ý anh ta, tiếp tục cắn miếng ớt đó, vừa ăn vừa hưởng thụ....., “ từ trước đến nay chưa ăn bao giờ loại ớt ngọt như thế này. Thật sự là rất ngon.” Tôi lại ăn một miếng nữa.
Lạc Mộ Thâm lại nhíu lông mày lần nữa, mắt chớp chớp nhìn tôi, sắc mặt của tôi thậm chí một chút cũng không thay đổi, đột nhiên cũng vì tò mò, anh ta nhịn không nổi gắp một miếng ớt cho vào miệng nhai rồi mới nói: “ tôi phải ăn thử xem, xem có phải là -------phụt------ .” anh ta cắn rồi phun ra miếng ớt đó, ho liên tiếp rồi vội vàng uống nước.......
“ Ha ha ha......” tôi nhịn không nổi chỉ Lạc Mộ Thâm cười nói: “ anh Đại Thâm anh thật ngốc.......ai ya.......mẹ ơi! Cay chết tôi rồi! Vừa nãy bắt tôi nhịn sắp chết rồi! Không sai, tôi chính là trả thủ, lừa tên ngốc như anh.” Tôi nói xong, mặt đỏ tía tai vớ lấy nước trắng uống ừng ực.....
Tôi nói ra câu này, cả nhà đều không nhịn được cũng cười lên.....
“ Ai ya, tiểu Tô thật sự quá thú vị, tôi rất ít khi cười vui vẻ như thế này, Mộ Thâm, cậu nhất định phải thường xuyên dẫn Tiểu Tô đến mới được.” Vương Tổng cười nhìn tôi, ông ta cũng nhiệt tình gắp cho tôi miếng cá, “ ăn nhiều một chút. Nha đầu này, thật sự rất có duyên, nhìn thấy là khiến người ta thấy vui rồi. Mộ Thâm, cháu hôm nay dẫn Tiểu Tô đến, là dẫn đúng người rồi, nếu không, dự án Hoa Viên Đỉnh Minh chú không thể dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535004/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.