Tôi đứng trong thang máy, lập tức có người nịnh nọt ấn số “18” giúp tôi, tôi nhìn Trần An An ấn số “3”, tôi đứng ở bên cạnh Trần An An, nhưng cậu ấy vẫn không nói câu gì với tôi.
Tôi quả thật có vẻ nhịn không nổi rồi.
Tầng ba trong tích tắc đã đến rồi, An An cũng chẳng buồn quay đầu đi ra ngoài thang máy, tôi cũng vội vàng đi theo ra ngoài.
Không được, tôi quả thật không thể nhịn được, tôi phải nói rõ ràng với cậu ấy, tôi muốn nghĩ cách bù đắp lại tình bạn của chúng tôi, tôi thật sự thật sự không muốn mất đi người bạn thân này!
Cho nên, tôi đuổi theo ra ngoài, không để ý ánh mắt ngạc nhiên của các đồng nghiệp khác.
“ An An.” Tôi gọi Trần An An.
Trần An An dừng chân, chầm chậm quay người lại, cậu ấy bình thản nhìn tôi, nụ cười rạng rỡ trên mặt như được công thức hoá: “ Thư ký Tô, có gì dặn dò sao?”
“ An An, mình muốn nói chuyện với cậu.” Tôi lập tức nói.
An An chớp chớp mắt: “ Thư ký Tô, tôi không cảm thấy giữa chúng ta có gì đó để nói, cô có việc gì cần tôi làm, dặn dò tôi là được rồi.”
“ Cậu là cấp dưới của mình à? Mình sao phải dặn dò cậu?” Tôi nghiến răng nói.
Trên mặt Trần An An lộ ra nụ cười kỳ dị, cậu ấy nhẹ giọng nói: “ Chúng ta đều làm thuê cho Lạc Tổng, mà cậu bây giờ quan hệ với Lạc Tổng không bình thường, thì tôi không phải là cấp dưới của cậu sao?”
Con người này rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534976/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.