“ Xưng hô thật là khó nghe, thôi đi, không sao, đi xem bạn cô đi.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.
Tôi vội vàng đến trước giường bệnh của Châu Đình, Châu Đình lúc đó đỡ hơn nhiều rồi, da mặt trông hồng hào hơn rồi.
“ Cảm ơn cậu, Nhuỵ Tử.” Châu Đình nhìn tôi nói.
“ Cảm ơn cái gì, xem như người ngoài rồi phải không? Chúng mình là chị em tốt mà.” Tôi vội vàng nắm lấy tay Châu Đình.
Không thể quên trong thời gian đại học Châu Đình chăm sóc tôi thế nào, giúp tôi đánh Lý Mộng Dao trút giận cho tôi, tình nghĩa đáng quý này, tôi chết cũng không quên được.
“ Tên sếp đó của cậu là muốn ức hiếp cậu, cậu liều mạng phản kháng, hắn ta đẩy cậu xuống à?” Tôi hỏi.
“ Đúng thế, hắn ta còn nói, mình trốn ở đâu cũng không trốn được, hắn ta khắp nơi đều có người, nếu như mình không theo hắn ta, thì đợi đuổi việc thôi.” Châu Đình khóc oà lên.
Tôi biết nỗi đau của Châu Đình, cậu ấy không muốn bị ép quan hệ, nhưng cũng muốn mất đi công việc này!
Chúng tôi là những người con gái bi thương.
“ thật là một tên đểu cáng.” Tôi nghiến răng nói.
“ Mình phải làm thế nào đây?” Châu Đình không ngừng dùng tay bị đau lau nước mắt, thật là đau lòng quá.
Chúng tôi đều là những sinh viên vừa ra khỏi cổng trường đại học, gặp phải việc kiểu này thật không biết nên làm thế nào. Kì thực nếu như người đó là tôi, cũng như thế thôi.
“ sếp các cô tên là gì? Luôn đứng bên cạnh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534950/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.