Tôi vội vàng đẩy cửa chính, rảo bước tiến vào. Khi chưa nhìn thấy Lạc Mộ Thâm, trong lòng tôi nghĩ ra mười mấy loại phương thức một lúc nữa đối ứng anh ta, bao gồm cảm ơn thế nào, nhưng khi tôi nhìn thấy bóng mặc áo sơ mi nền hoa văn màu xám, chiếc quần tây vải kaki, Lạc Mộ Thâm ngồi trên ghế xo-pha đang ngước mắt nhìn tôi, đầu tôi lập tức trở nên trống rỗng.
Tại vì, khi tôi nhìn thấy anh ta, tôi nghĩ đến một câu: vua như thần trong bức tranh, hễ gặp muốn ở bên trọn đời.
Tôi cuối cùng hiểu ra tại sao mà bao nhiêu người phụ nữ lại thích Lạc Mộ Thâm như thế, dù cho anh ta xấu xa lại cặn bã, anh ta chỉ cần ngồi yên ở đó, đã đủ khiến cho vô số trái tim phải mê mệt.
Ánh sáng rực rỡ từ khung cửa sổ thuỷ tinh xuyên qua chiếu vào bên cạnh anh ta, nhẹ nhàng ‘rơi’ trên mặt trên người anh ta, dường như cho anh ta thêm một tầng voan mỏng trên da, càng nổi lên khuôn mặt vốn dĩ khôi ngô của anh ta thêm phần mê người khó gì sánh bằng.
Anh ta im lặng ngồi ở đó, khiến cho tôi liên tưởng đến tôn thần của thượng cổ, sợ là khi Hoa Thiên Cốt nhìn thấy Bái Tử Hoa, chính là tâm trạng của tôi lúc này.
Anh ta lúc đó, khôi ngô tuấn tứ như thần tiên, mặt mũi như tranh.
Khôi ngô tuấn tú của anh ta, khiến người khác không tìm thấy một chút tì vệt, khi đôi mắt sâu như biển đó lặng im nhìn bạn, bạn sẽ không kìm lòng được mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534945/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.