Chương trước
Chương sau
Lạc Mộ Thâm bốn anh chàng đẹp trai này, thật sự giống như là bốn ngôi sao sáng lấp lánh vậy, trên bãi cát có nhiều người như thế, vẫn hiện rõ rực rỡ như thế, không lâu sau, thu hút biết bao con mắt của người đẹp, bao nhiêu người đẹp bâu đến xung quanh bọn họ, trong đó có người đẹp khiến tôi ngưỡng mộ đố kỵ, hận đến nỗi tự vùi mình trong cát.
“ Đi thôi, chúng ta đi ăn hải sản trên đảo.” Tần Hạo Nhiên cười tiến đến, “ Đã chuẩn bị xong rồi.”
Vừa nghe hải sản, nước miếng của tôi lập tức thi nhau chảy ra.
Bốn người đẹp trai đó dẫn theo năm người đẹp chúng tôi, quả thực là một phong cảnh lưu động cực kỳ tuyệt đẹp, thậm chí chúng tôi còn thu hút rất nhiều sự chú ý của du khách nước khoải, thậm chí có người còn chụp ảnh chúng tôi từ xa.
Tôi đột nhiên hiểu ra nhiều rồi.
“ Này, Lạc Tổng, anh Đại Vũ, chúng tôi giúp các anh chụp ảnh nhé?” Tôi đột nhiêm cảm thấy họ dẫn theo cái bóng đèn như tôi có phải là để chụp ảnh cho bọn họ không.
“ ăn của cô đi, chụp cái gì mà chụp?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.
“ Không cần chụp ảnh cho chúng tôi,” Phương Trạch Vũ cười xua xua tay với tôi.
Tôi tức khắc sững sờ ở đó, tại sao, lẽ nào bọn họ không đồng ý chụp ảnh cùng với bạn gái sao?
Hoặc là nói, bọn nó đều chưa bao giờ nghĩ đến sẽ tiếp tục phát triển với những cô gái này? Cho nên những ngày tháng này chỉ là chơi bời mà thôi?
Đang nghĩ như thế, mấy cô gái đó nũng nịu thế nào, bốn người này cũng không chịu chụp ảnh cùng, bọn họ đành phải tự chụp cho nhau không ngừng, thể hiện ra thân hình gợi cảm và khuôn mặt xinh đẹp của mình.
Còn bốn người này nhìn bốn người con gái đẹp, trong mắt mang đầy vẻ tán thưởng.
“ Thật tuyệt đấy, cái này bắt đầu từ lúc nào vậy?” Lạc Mộ Thâm bình thản hỏi Phương Trạch Vũ.
“ Tuần trước?” Phương Trạch Vũ cười nói.
“ Ồ, thế thì tôi còn dài hơn cậu, cái này của tôi sắp được một tháng rồi.” Tần Hạo Nhiên cười nói .
“ Cẩn Hàn mới quen biết hôm qua.” Phương Trạch Vũ cười nháy nháy mắt với Lương Cẩn Hàn.
Lương Cẩn Hàn nhíu nhẹ lông mày: “ Chả còn cách nào, các cậu đột nhiên muốn đến đây, tôi cũng tiện tay kéo theo người bầu bạn không phải sao? Vừa may cái này đến đúng lúc rồi.”
Khi anh ta nói câu này, cả mặt cũng nghiêm túc, không một chút ý yêu đương gì.
“ Thế thì bây giờ Lạc Mộ Thâm thời gian tính là dài rồi.” Phương Trạch Vũ cười nói, “ Ồ, cái này là vỡ phiên bản à? Vượt qua một tháng rồi à? Tôi còn nhớ Mộ Thâm từ trước đến nay không có khi nào vượt qua một tháng, lẽ nào rung động thật rồi, có điều Kiều Di Nhiên cái gì đó xem ra thật sự trong sáng ngây thơ đó!”
Một chút nét cười khẩy thoáng qua từ khoé miệng Lạc Mộ Thâm, đúng thế, tôi chưa nhìn thấy bao giờ, thực sự là cười lạnh lùng.
“ Bắt đầu, tôi cũng cho rằng là trong sáng thuần khiết. Đáng tiếc không phải.” Anh ta bình thản nói, sau đó uống một hơi bia vào bụng.
“ Lẽ nào thực ra lên giường lại không được?” Phương Trạch Vũ lập tức híp lại đôi mắt đẹp đó, nét mặt tinh quái, “ cậu không phải luôn thích hình mẫu đó sao?”
“ Hứ, ai bảo cậu Mộ Thâm thích hình mẫu đó, đối với hình mẫu này, Mộ Thâm chỉ là thích chữ ‘ngày’ sau đó tính tiếp thôi.” Tần Hạo Nhiên cười nói.
“ Cút!” Lạc Mộ Thâm cười chửi mát.
Tôi thật sự nghe không lọt tai nữa rồi, tại vì trong ngôn ngữ bọn họ mang đầy vẻ miệt thị và coi thường bạn gái của mình, tôi thậm chí bắt đầu cảm thấy thương thay cho bốn minh tinh đó đang vui vẻ chụp ảnh, bọn họ rất thích ở cùng người giàu có, tin tưởng Lạc Mộ Thâm Phương Trạch Vũ bọn họ những kẻ trẻ trung giàu có lắm tiền là món ăn của bọn họ, bọn họ có lẽ thật sự động lòng, nghĩ mấy người đàn ông này hợp làm chồng vậy mà hơn hẳn những người lớn tuổi hoặc là hơn những kẻ lắm tiền, nhưng họ làm sao mà biết những thanh niên đẹp trai này có thật lòng với bọn họ hay không?
Tôi đang sững sờ, chỉ nhìn thấy một con cua đế vương tung vào chiếc đĩa trước mặt tôi, tôi không kịp phòng bị, bị doạ hét lên một tiếng.
“ Làm gì thế? Đây không phải món mà cô thích sao? Lần trước cô ăn cua rất xung mãnh mà, thịt này nhiều, ăn xong dự đoán cô cũng no rồi.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.
“ Cảm ơn Lạc Tổng quan tâm tôi như thế.” Tôi không biết phải nói gì, tôi thực sự rất thích ăn cua, trong hải sản tôi thích ăn nhất loại đó.
Cho nên, tôi lập tức mắt như phát quang chiến đấu với con cua đó.
“ Ăn nhiều chút, Nhụy Tử đầu lợn, sau khi ăn xong, chúng ta còn phải đi lặn nước nữa!” Phương Trạch Vũ lại gắp con sò thơm cho tôi.
“ Lặn nước? Tôi đến bơi còn không biết nữa.” Tôi đành phải nói.
“ Yên tâm đi, có anh Thâm của cô kìa!” Phương Trạch Vũ lại nheo nheo mắt với Lạc Mộ Thâm, “ Tôi nói Mộ Thâm, cậu phải bảo vệ tốt cho em gái của tôi đó.”
“ Từ bao giờ thành em gái cậu rồi?” Lạc Mộ Thâm nheo đôi mắt đẹp, mang vẻ khiêu khích nhìn Phương Trạch Vũ.
“Lần trước nói rồi đó.” Phương Trạch Vũ cười lên, “ được rồi, con người cậu chính là độc tài quá, đến một cô em gái cũng độc chiếm như thế. Được rồi, em gái của bốn người chúng ta là được rồi?”
Mấy người còn lại đều cười lên.
Tôi chớp chớp mắt, chuyện gì thế này? Tôi dường như thật sự trở thành em gái của bốn người bọn họ, nhưng mà, tôi tự hiểu, tôi rốt cuộc tích đức thế nào mới thành được em gái của người xuất sắc như thế cơ chứ?
Có điều bọn họ là vì tôi tương đối thú vị, cho nên dẫn tôi đến điều tiết không khí chăng?
Có điều, có thể ngồi máy bay đến Maldives xinh đẹp cũng rất tuyệt à, tôi không nên quá già mồm có phải không?
Tôi nhai con cua đế vương đó cành cạch cành cạch.
Bốn cô gái đó chụp ảnh xong cũng quay lại ăn, có điều, bọn họ thực sự ăn rất ít, tôi biết bọn họ là vì thân hình của bản thân, cho nên khống chế lượng ăn của bản thân, tôi thật sự cảm thấy tiếc thay cho bọn họ, đáng tiếc hải sản ngon như thế này.
Sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một lúc, mọi người lại ngồi phi thuyền ra biển, tôi lần đầu tiên lãnh hội được biển đẹp thế này, nhìn ánh mặt trời rực rỡ lấp lánh trên mặt nước biển, tôi quả thật cảm thấy sắp ngất ngây rồi.
Tôi hào hứng quay đầu lại, vốn dĩ muốn cho Lạc Mộ Thâm ngạc nhiên vui mừng, ngược lại bốn người bọn họ lúc đó đã nô đùa vui vẻ với những người đẹp bên mình, đặc biệt là Lạc Mộ Thâm, anh ta và Kiều Di Nhiên khoảng cách rất gần tôi, cho nên tôi nhìn rất rõ ràng, tôi nhìn thấy Kiều Di Nhiên như con chim nhỏ dựa vào bên cạnh người Lạc Mộ Thâm, tôi nhìn thấy gió thổi nhẹ mái tóc ngắn của Lạc Mộ Thâm và mái tóc dài của Kiều Di Nhiên, xem ra thật sự đôi nam nữ này hết sức đăng đối khiến tôi sững sờ, mặc dù tôi nhìn thấy biểu cảm trên mặt Lạc Mộ Thâm hết sức bình thản.
Không biết vì sao tim tôi cảm thấy chua xót khổ sở, bọn họ đều là có đôi có cặp cả, chỉ còn mình tôi, vẫn là một người đơn thân!
Tôi kìm nén quay đầu ra hướng khác, tôi còn nghe rõ tiếng xương cổ kêu “ rắc” một tiếng, nửa ngày liền cái cổ cũng chưa quay, xem ra không thể đố kị với người khác được rồi! Thượng đế tha thứ cho con nhé!
Có điều, tôi thấy dáng vẻ Lạc Mộ Thâm và Kiều Di Nhiên dựa sát vào nhau, tám phần mười, thực ra anh ta là thích Kiều Di Nhiên, nếu không tại sao Phương Trạch Vũ nói Lạc Mộ Thâm từ trước đến nay không vượt qua một tháng, nhưng lần này vượt qua một tháng, có lẽ, anh ta thật sự thích Kiều Di Nhiên rồi.
Suy cho cùng, Kiều Di Nhiên là minh tinh ngọc nữ nổi tiếng như thế, có thân hình đẹp, có tướng mạo, là tình nhân trong mơ của vạn nghìn đàn ông, Lạc Mộ Thâm yêu cũng là điều dễ hiểu.
Tôi thở dài một tiếng trong lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.