Khả năng do bản thân tôi không thành công, thậm chí có thể nói là thất bại đau đớn trong tình yêu, khiến cho tâm lý của tôi lúc này có chút bất thường, nếu không muốn nói là có chút biến thái.
Tôi ghét kiểu yêu đương lăng nhăng, đặc biệt là coi thường những người đàn ông phong lưu, đào hoa, dù cho anh ta có quyền có thế, có tiền có sắc, nhưng trong lòng tôi, anh ta chỉ là một kẻ cặn bã.
Lạc Mộ Thâm biết được tôi đang nhìn anh ta, anh ta cúi thấp đầu xuống, dùng đôi mắt sâu như biển nhìn về phía tôi, tôi sợ quá lập tức chuyển ánh mắt của mình đi chỗ khác, vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Lúc anh ta cúi thấp đầu, nhìn con người anh ta toát lên một vẻ đẹp trai, phong trần như một nam thần vậy, mà tôi, lúc này bị anh ta lôi vào đây, không gian nơi này quá nhỏ, tôi thậm chí có thể ngửi thấy được mùi nước hoa đầy gợi cảm từ trên người anh ta bay đến, tôi thì lại ghét những người đàn ông hay xịt nước hoa, đây cũng là một trong những lí do làm tôi ghét Lạc Mộ Thâm.
Điều tôi cảm thấy lạ là, nếu tôi gặp hoàn cảnh như thế này mà không phải anh ta thì tôi đã hoảng hốt lo sợ chết khiếp, nhưng với gã này lại vẫn vô cùng bình thường, hình như chỉ cảm thấy hơi khó chịu một chút, chứ không có một chút gì là tỏ ra sợ hãi.
Bên ngoài, những cô gái kia vẫn đang vừa rửa tay chỉnh sửa nhan sắc vừa bàn tán xôn xao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534927/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.