Tôi vẫn còn là người con gái trinh tiết, tôi và Đường Nhiên yêu nhau 4 năm, tôi vẫn giữ gìn sự trong trắng của mình, lẽ nào lại vì buổi tối này mà huỷ hoại bản thân mình trong tay tên tổng giám đốc này sao? Tôi thật tâm không cam tình không nguyện? Thằng cha này thật không có phẩm chất, lẽ nào tôi không đồng ý, hắn ta muốn thô bạo cứng rắn lên cung ép tôi sao? Nghĩ đến đây, tôi quay đầu lại, điềm đạm đáng thương nhìn Lạc Mộ Thâm: “ Lạc Tổng, tôi thật không phải loại ngừời đó, tôi thật sự không muốn......” Lạc Mộ Thâm vốn dĩ đã không để ý đến tôi, dung mạo dáng dấp đẹp đẽ đó của anh ta trong thang máy toát lên vẻ gợi cảm hoàn mĩ, dường như khiến người khác phải chảy nước miếng. Mặc dù đối với người thích vẻ hào nhoáng, đẹp đẽ, không thể nói tôi đối với người đẹp trai cấp bậc cao không động lòng, nhưng tôi ấy à, lâu nay đối với những kẻ có thói trăng hoa, động vật nửa người thì tôi không có cảm tình gì. Cho nên, mặc dù Lạc Mộ Thâm là sếp của tôi, nhưng tôi đối với anh ta cũng không có cảm tình gì. Thang máy vẫn hướng lên trên, tim của tôi vẫn hướng xuống dưới. “ Lạc tổng, tôi thật sự không phải loại người đó, tôi......nếu như về nhà muộn, mẹ tôi sẽ rất lo lắng.” Vậy mà tôi cũng nói ra được câu nói này. Lạc Mộ Thâm lạnh lùng liếc nhìn tôi: “ Cô không phải một mình ở đây, bố mẹ ở thành phố khác sao?” Tôi: “ ưhm....”. “ Ding.” Cửa thang máy mở ra. Lạc Mộ Thâm kéo tôi ra khỏi thang máy, lúc đó tôi đã bị vẻ đẹp xa hoa trước mắt làm cho sững sờ, nhất thời quên mất bản thân muốn làm cái gì, cho đến khi Lạc Mộ Thâm đẩy tôi vào sau một cánh cửa, tôi mới phản ứng lại. “ Lạc Tổng, Lạc Tổng, tôi thật sự không muốn lên giường với anh, tôi không phải loại người đó, đừng làm thế với tôi!” Tôi đau khổ cầu cứu. “ Ồ, Mộ Thâm, cậu muốn lên giường với ai thế?” Một giọng cười đùa hài hước chuyển đến, tôi tức khắc sững người lại. Tại vì, tôi đã ở bên trong một căn phòng đẹp lộng lẫy, thiết kế tinh xảo, trang trí đẹp đẽ, những vị khách đã từng đến đây hiện rõ sự giàu sang trong đó. Ngoài tôi và Lạc Mộ Thâm ra, còn có ba thanh niên trẻ trung nữa cũng ở đây, ba thanh niên này tuổi xấp xỉ Lạc Mộ Thâm, đẹp trai như nhau, xuất sắc như nhau, dường như đều giống như mang quầng sáng khiến người khác phải nhìn không chớp mắt. Mẹ ơi, cùng lúc nhìn thấy bốn người đàn ông đẹp trai như thế, tôi đứng ở đó cứng họng líu lưỡi, giống như là hoá đá rồi. “ Cô nói linh tinh cái gì thế?” Lạc Mộ Thâm không còn kiên nhẫn nữa đẩy tôi vào trong phòng, “ Ai muốn lên giường với cô?” Tôi hễ nghĩ đến vừa nãy tôi thê thảm kêu, quả thật như mũi khoan xuyên vào kheo hở. Có điều, căn phòng này có bốn thanh niên đẹp trai, lại có một mình tôi thiếu nữ xinh đẹp đơn thân, họ muốn làm gì? Trong đầu của tôi lập tức sáng lên N hình tượng nghiêm trọng không thích hợp với nhi đồng, hình tượng đó khiến tôi không ngớt mặt đỏ tía tai. Lạc Mộ Thâm dường như nhìn ra trong đầu tôi đang nghĩ gì, anh ta dùng ngón trỏ gập lại hết sức cốc vào đầu tôi một cái, tôi suýt chút nữa nhảy lên: “ Đau quá.” Ba người thanh niên trẻ tuổi đó đều cười phá lên. “ Lạc Tổng, rốt cuộc anh muốn tôi làm gì?” Tôi cẩn thận dè dặt hỏi Lạc Mộ Thâm, lúc này, anh ta với bộ đồ thoải mái giống như một vị hoàng tử kiểu hàng thật đúng giá. “ Không có gì, mấy người chúng tôi hẹn nhau nghịch nước xong sẽ ở đây chơi, không thích phục vụ ra ra vào vào, vừa may nhìn thấy cô, cho nên bảo cô lên phục vụ chúng tôi, bưng trà mang nước gì đó... tính cô làm thêm giờ là được rồi.” Lạc Mộ Thâm nói. Miệng của tôi há thành hình chữ “ O”, thì ra mấy người đẹp trai này vừa nãy còn ôm người đẹp chơi dưới nước, sau đó ở đây chơi, nhìn thấy tôi, liền bảo tôi làm a hoàn đầy tớ, sao số tôi lại khổ thế này? “ Sao thế? Không đồng ý à?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nhìn tôi, trong con mắt mang vẻ uy hiếp. “ Không, Sao tôi lại không đồng ý chứ? Tôi rất đồng ý.” Tôi bị doạ cả người toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói. Thật không thể đắc tội sếp lớn, công việc của tôi còn muốn làm nữa hay không? Tôi còn trông chờ vào bát cơm này nữa kìa! “ Đúng rồi, nha đầu nhỏ, cô phải hiểu rõ, phục vụ ông chủ tốt rồi, cô còn có miếng ăn? Đợi thăng chức thăng lương là được rồi.” Người mặc áo sơ mi kẻ ca rô xanh đậm đó, vẻ đẹp trai đó khi cười nét mặt sáng sủa ánh mắt rạng rỡ cười với tôi nói, tôi đành phải cười ngại ngùng, gật gật đầu. “ Tôi còn cho rằng......” Tôi nói ngập ngừng càng thêm ngại ngùng. “ Cô cho rằng cái gì?” Khoé miệng gợi cảm đó của lạc Mộ Thâm hơi nhếch lên, “ Cái bánh đậu như cô tự xem lại mình hình dáng gì, giống như quả cà non, còn chưa lớn hết, cần não không có não, cần mông không có mông, cô muốn làm cái gì, bốn người chúng tôi còn không có hứng kìa, vừa nãy mấy người đẹp ở cùng chúng tôi, cô nào cũng có thể tuỳ ý giết cô.” Tôi thật muốn khâu lại cái mồm độc địa của thằng cha này, tôi đến nỗi kém cỏi như anh ta nói thế sao? Tôi còn cảm thấy bản thân xinh đẹp trong sáng, đơn thuần đáng yêu nữa kìa! Còn mấy người phụ nữ của bọn họ có thể tuỳ ý mà giết tôi, không phải não to quá sao? Ai mà biết được bên trong còn nhét mấy cân silicon cơ chứ? Lại còn bôi nhọ tôi như thế, thật là... Tôi chán nản rũ mày cụp tai, có điều, trước mặt sếp, nếu như nhiều lời, còn muốn sống nữa hay không? “ Ha ha, Mộ Thâm, đừng có độc như thế, nhìn điệu bộ của em gái nhỏ ấm ức kìa.” Một người đẹp trai khác nhìn có vẻ nhã nhặn cười nói, anh ta nhìn có vẻ rất thanh tú. Cười lên giống như toả nắng. Anh ta cười chuyển hướng sang tôi: “ Người đẹp, gọi cô thế nào đây. Người đẹp?” “ Gọi cô ta là em gái đầu lợn là được rồi. Não giống như cái đầu lợn vậy.” Lạc Mộ Thâm lời nói cực kì ác độc nói. Lời nói vừa ra khỏi mồm, ba thanh niên đẹp trai đó cười hết sức vui vẻ. Tôi quả thật sắp ngất rồi, cái gì mà em gái đầu lợn, vậy mà đặt cho tôi biệt hiệu có tính sỉ nhục như thế, nếu không phải anh ta là sếp của tôi, tôi thật sự rất muốn quăng cái ghế vào mặt anh ta, cho anh ta nát như tương. Hổ không ra uy, anh cho rằng tôi là hellokitty à! Nhưng, đây chỉ là tự nghĩ mà thôi, trên sự thật, tôi đành phải gan nhỏ mà mỉm cười : “ tôi tên Tô Tư Nhuỵ, gọi tôi Nhuỵ Tử là được rồi.” “Nhuỵ Tử, haha, rất dễ nghe, thật ra, em gái đầu lợn cũng rất dễ nghe. Gọi cô là Nhuỵ Tử đầu lợn con nhé!” Cái người mặc áo sơ mi kẻ caro đó cười nói. “ Tuỳ ý, các anh thích gọi thế nào cũng được.” Tôi còn có thể làm thế nào? Tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, người ra là ông chủ và các bạn thân của anh ta. Đừng gọi cái gì” Nhuỵ Tử đầu lợn con”, kể cả gọi : “ Eo lợn” tôi cũng không ý kiến! “ Được rồi, Nhuỵ Tử đầu lợn, tự giới thiệu một chút, tôi là Phương Trạch Vũ.” Người thanh niên đẹp trai măc áo sơ mi caro xanh đậm đó cười nói, anh ta chỉ người thanh niên nét mặt thanh tú điềm đạm kia nói,” Đây là Tần Hạo Nhiên, kia là Lương Cẩn Hàn.” Anh ta chỉ người thanh niên đẹp trai lúc nào cũng lạnh lùng kia nói. “ Chào mọi người.” Tôi rụt rè chào hỏi ba người thanh niên đẹp trai đó, khom lưng cúi chào gần như 90 độ rồi. “ Chúng tôi đều là bạn từ nhỏ của sếp cô, từ lúc còn cởi chuồng rồi cùng nhau lớn lên.” Phương Trạch Vũ chớp mắt nhìn tôi, cười đến nỗi giống như toả ra ánh sáng rực rỡ. “ Cởi chuồng?” Tôi nhất thời không phản ứng, vậy mà trong đầu tưởng tượng cảnh Lạc Mộ Thâm cởi chuồng, một tiếng cười “ hì hì” bật ra. Lạc Mộ Thâm trừng mắt hầm hầm nhìn tôi. Nhưng có lẽ tôi quá hồi hộp, vậy mà không chút ý thức rằng sếp tôi bây giờ ghét tôi nhiều như thế nào. “ Đúng thế, cởi chuồng rồi cùng nhau lớn lên, có điều chúng tôi có lẽ không phải duy nhất nhìn thấy dáng vẻ cởi chuồng của cậu ấy, còn có rất nhiều người đẹp nhìn thấy rồi, Nhuỵ Tử đầu lợn nhỏ, không sai cô cũng có khả năng.” Phương Trach Vũ dường như không nhịn được cười rồi. “ Tôi mới là không thèm nhìn!” Tôi dường như không che giấu nổi vẻ mặt chán ghét nữa rồi. Vừa chuyển mắt, nhìn thấy sắc mặt Lạc Mộ Thâm gần như biến sắc, tôi lập tức chuyển lời : “ Không phải, tôi là nói, thật ra tôi rất muốn nhìn, chính là không có cơ hội, sau này nếu như có cơ hội......” Nói đến đây, tôi mới giật mình phản ứng, bây giờ đang nói là Lạc Mộ Thâm cởi chuồng kìa!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]