Tôi phát điên như thế, dường như hắn ta chẳng hề tức giận.
“ Đề nghị tốt như thế, mà cô không suy nghĩ một chút? Bao nhiêu người con gái đều mơ có cơ hội này. Tôi cho cô cơ hội lần này, cô nên cảm thấy vui mừng mới phải!” Đôi mắt đẹp đó của anh ta tức khắc đổi sang lạnh lùng.
“ Hứ, suy nghĩ cái đầu mày! Tao có chết đói chết rét ngoài đường, cũng không bao giờ muốn ở cạnh loại đàn ông kinh tởm như mày.” Tôi lấy một bên chân đạp đạp lên cái ghế vừa ngồi, dường như cái ghế này bẩn không gì sánh được.
“ Sự cao quý của chị, tiền thối tha của mày cũng không mua được đâu!” Căm hận tuôn ra câu nói này, tôi cầm lấy túi của mình, quay người đi ra khỏi phòng làm việc đó, cửa phòng làm việc bị tôi đạp sầm ra.
Từ trong căn phòng đó xông ra, tôi ấn loạn nút ấn thang máy, trong lúc chờ thang máy lên, tôi không nhịn được nước mắt chảy đầy mặt, người nói người đen đủi rồi, uống ngụm nước lạnh cũng buốt răng.
Những ngày trước ngày hôm qua đều đẹp như thế, bắt đầu từ hôm qua, tôi một lại hai, hai rồi lại ba gặp phải những tên cặn bã.
Thật tức chết tôi rồi.
Thang máy đến rồi, tôi xông vào thang máy, ấn liền số “1”, tôi quả thật không đợi được Trần An An và Châu Đình rồi, thêm một phút ở cái nơi kinh tởm này, tôi đến không chịu nổi mất.
Không sai, nhất định là Lý Mộng Dao, là Lý Mộng Dao bảo tên đáng ghét đó làm khó tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534887/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.